Tôi gật đầu, gượng nở một nụ cười nhẹ trao về anh để anh cảm thấy tôi đã ổn. Nhanh chóng Phong đưa hai tay anh áp sát vào mặt tôi, đối diện với ánh nhìn của anh anh cúi xuống hôn nhẹ lên trán tôi một nụ hôn. Giọng anh chắc nịch trong tức khắc truyền vào tai tôi
" Em hãy nhớ em là vợ anh? Cả đời này anh là người sẽ bảo vệ em.
Tôi nghẹn ngào, hai hốc mắt phút chốc ưng ửng nước mắt, tôi hiểu anh đang muốn tôi phải thật bình tĩnh và tin tưởng vào anh nên anh mới nhấn mạnh câu nói đó cho tôi nghe.
"Em hiểu rồi. Thương anh.
Phong gật đầu véo má tôi một cái nhẹ xong nắm tay tôi bước đi về phía trước.
Bất ngờ từ bên trong con Sen cầm cái khay trà bước ra, nhìn thấy tôi và Phong nó cúi đầu chào nhưng mắt nó lại liếc nhìn tôi trông kỳ bí lắm
Nhận ra biểu cảm khác lạ của nó. Tôi lên tiếng hỏi
" Sao nhìn tao?
Con Sen hắng giọng, hất mặt vào trong
"Có người tìm cậu mợ trong kia kìa, cơ mà nhà này sắp đổi chủ nữa rồi.
" Mày nói vậy là sao?
"Sen nói rõ cho cậu nghe có chuyện gì hả?
Cả tôi và Phong điều đồng thanh lên tiếng hỏi nó, một sự bất an không hề nhỏ dâng lên trong lòng tôi.
Đang chờ câu nó trả lời đến sốt cả ruột ấy vậy mà con Sen chỉ đi đến cạnh Phong, nó trả lời với anh, chẳng thèm nhìn đến tôi lần nữa
" Hôm nay có bà Lan và cô Ngọc My đến, cả nhà đang bên trong đó cậu. Vậy là có người sắp ra khỏi nhà rồi cậu ha! Mà cậu hai nè, Mấy nay con không có dịp nói chuyện nhiều với cậu nay trông cậu đẹp trai lắm đó cậu.
Phong nghe vậy thì chỉ hừ một tiếng,không trả lời gì với con Sen cả sau đó anh nắm chặt lấy tay tôi nhanh chân bước vào, bỏ lại phía sau ánh mắt hậm hực của con Sen đang dõi theo.
Khi tôi và Phong đi vào vừa kịp thấy và nghe rõ câu nói của chị My
"Bà cả, bà không tin con là Ngọc My sao bà? Đây..đây là tấm hình hồi nhỏ của con nè bà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lay-chong-khung/chuong-58.html.]
Chị My vừa nói vừa đưa tấm hình cũ đặt xuống bàn trước biểu cảm vô cùng bình thản của má và ba chồng tôi.
Thoáng thấy chúng tôi bước vào, má không vội nhìn tấm hình mà nở một nụ cười hiền hậu ngoắc tay gọi chúng tôi lại
" Hai đứa đi về có mệt không con? Lại đây ngồi xuống cạnh má nè?
Tôi khựng chân cơ mặt cứng đơ lại trong thấp thỏm sợ hãi nên khó khăn lắm Phong mới kéo tôi đến gần chỗ của má cả. Còn chị My và mẹ Lan, khi trông thấy tôi hai người họ nhanh chóng lên tiếng mừng rỡ như thân thiện với tôi từ kiếp nào vậy.
"Vy con đâu về vậy con. Sao mặt mày con nhìn khó coi vậy. À nay mẹ dẫn chị My đến đây để thay thế cho con nè, hồi trước con không chịu lấy cậu Phong, con chê cậu Phong bị bệnh mà ngặt chị My con đợt đó nó còn bệnh nặng hơn cậu nên nó không dám về đây sợ làm gia đình này ảnh hưởng, giờ con bé nó hết bệnh rồi nên tôi đưa con bé sang đây thay cho con Vy. Tội thân con nhỏ. Thay chị đi lấy chồng mà hỏng có được vui.
Mẹ Lan nói một mạch chẳng vấp một từ nào, càng nghe tôi càng thấy khó chịu, càng ấm ức, càng tức giận không nghĩ một người như mẹ Lan lại có thể dễ dàng thay đen đổi trắng đến như vậy.Bình thường với tính tôi chắc tôi sẽ nổi điên lên mà thua đủ với bà ấy nhưng không hiểu sao khi có thai rồi tâm tình tôi lại khác hẵn, tôi ức đến không nói được nên nước mắt cứ trào ra liên tục.
Ba chồng tôi đợi bà ấy nói dứt lời thì ông cũng đập bàn một cái rầm khiến cho tất thảy ai cũng giật mình.
" Lộn xộn quá, mẹ con các người muốn làm loạn cái gia đình này hay sao?
Tiếng ba lớn, lại to rõ và hầm hứ ghê lắm nên khiến cho mẹ con chị My tái xanh cả mặt, còn Phong và má cả thì kéo tôi ngồi xuống ghế liên tục lau đi nước mắt trên mặt tôi.Và nghe luôn cái đoạn thanh minh thanh nga của chị My
"Dạ hôm nay con đến đây không phải để tranh dành hay làm phiền gì gia đình mình cả, chỉ mà đến để xem em Vy có sống tốt hay không thôi rồi mẹ con con về...Mà lúc nảy bên ngoài con vừa gặp em Sen, em Sen nói cậu Phong và em Vy không hạnh phúc, rồi còn nói em Vy không được lòng cả nhà nên mẹ con mới nhắc lại lời ngày xưa của bà cả đây thôi ạ. Nếu như bà cả không chê thì con có thể sẽ thế em Vy để làm trọn lời hứa của bà.
Chị My nói với vẻ mặt thành khẩn lắm, rồi còn chớp chớp mắt nhìn Phong mãi, rồi thì mẹ Lan lại tiếp lời
" Con Vy từ nhỏ đã rất ngang tàn nên nếu nó có làm phật lòng gia đình vậy xin gia đình ông bà tha lỗi cho con nhỏ. Tôi sẽ dẫn nó về dạy bảo lại thêm ạ.cái My nó lớn nó lại siêng việc. Bảo đảm…
Mẹ Lan nói chưa dứt lời thì cạnh bên tôi Phong đã nhếch môi lạnh lùng buông lời cắt ngang câu nói của mẹ Lan
"Vậy sao? Ngọc My ngoan hiền lại siêng việc lắm à mẹ? Thế mẹ cứ để cô ấy ở lại. Nếu đúng như mẹ nói thì con sẽ suy nghĩ lại và trả Ngọc Vy về lại cho mẹ. Vì giữa 2 người giờ con chưa phân biệt ra rõ được.
Nghe Phong nói tôi lặng cả người, tự nhiên lồng n.g.ự.c co rút lại đau đớn,tôi nhìn anh, quan sát anh thật kỹ, không biết anh đang nói thật hay giỡn mà sao tôi đau tận tâm can thế này, nước mắt lại vô thức nhòe đi cả tầm nhìn, tôi cắn chặt cánh môi không dám nất lên tiếng ai oán.Còn má cả và ba chồng tôi(à mà không giờ đây có lẽ hai tiếng thân thương này không còn dành cho tôi nữa rồi, tôi phải gọi là ông bà Trần mới đúng, họ im lặng không nói câu gì, chỉ có bà Trần là liên tục vỗ về lưng tôi kiểu an ủi nhưng lời nói lại nhắm về chị Ngọc My hơn.
" Ừ tôi cũng thấy thằng Phong nói đúng. Vậy đi. Bà ra xe tài xế chở về. Cứ để cô ta ở lại đây cho chúng tôi kiểm chứng?
Hai mẹ con họ vui cười hớn hở ra mặt, thế là chị My được đường đường chính chính bước vào nhà này.
"""""""