"Chị đấy thôi chứ xung quanh huyện xưởng lớn xưởng nhỏ đều là của gia đình Phong, ngoài với mối quan hệ rộng từ huyện đến các huyện khác kể cả lên phố thì đều mối ăn của Phong cả, nếu Phong chịu mặt thì chắc chắn với 1 ghét chẳng ai nhận . Hoặc nếu thì rời xa xứ thì may cơ hội.
Nghe đến đó khỏi ngỡ ngàng Phong nhưng cũng bán tín bán nghi lắm nên vẫn cố hỏi
" Em tin , theo phe chồng em nên thế thôi chứ Phong mới hết bệnh đây thì tiếng đến .
Anh Minh liền bật
"Cái là tuổi trẻ tài cao đấy chị. Chị tin cứ tìm hiểu sẽ rõ. À minh chứng là bà hai Ngọc Phụng đấy.
Anh đến đó thì còn gì để , sang chị My thấy chị cứ lầm lũi cúi đầu, cùng tiếng lạnh nhạt của Minh sai bảo chị.
" Ngọc My giờ cô việc ?
Chị My ngước lên Minh, ánh mắt buồn bã nhẹ giọng lên tiếng
"Em...em ngay.
Anh Minh chị hồi lâu nhưng gì cả. chắc chắn Minh vẫn còn tình cảm với chị, nhưng vì còn giận chị nên lạnh nhạt thôi bởi thế nên khi chị My , liền níu tay chị
" Chị khoan .
Sau đó liền sang Phong mặt nũng nịu năn nỉ
"Anh ơi dù thì chị My cũng là chị em, chị , đừng hà khắc với chị nữa. Với em chị em công việc ?
Phong ánh mắt chợt trở nên nghiêm túc. Anh hỏi
" Em chắc chị đổi ? Với công việc đó thì hả? Nhiều thì cô cũng thế thôi. Em đang phân biệt đối xử đó?
Thấy Phong bát bỏ lời . liền giận dỗi
"Ở đời ai mắc sai lầm, sống mà vẫn trơ trơ đó trị . Em đó mà đổi công việc cho chị My thì em chuyện nữa.
" mà quyền quyết định đổi vị trí ở đây?
"Anh là chủ quyền thì ai quyền hả?
" Anh giao cho Minh quản lý . Để sắp xếp thôi.
"Xí đừng viện lý do ở đây?
" Em…!
Phong cau mày bực , còn thì hỏng thèm luôn, chị My thấy chúng căng thẳng nên chị liền nắm tay khuyên ngăn
"Thôi em đừng khó Phong nữa, chị việc cũng mà.
trả lời đồng thời liếc xéo Minh
" Họ cho đổi chị theo em. Về nhà em xin ba và má cho chị ở chung với em. Hai chị em phiên sống cùng Phong. Em cho chị chức vợ lớn, còn em vợ nhỏ thôi. Để em lúc đó ai còn coi thường chị ?
dứt lời sắc mặt Phong cũng liền biến đổi. Anh nắm lấy tay bóp chặt, giọng gắt lên nạt
"Em đang gì hả Ngọc Vy?Ai cho em cái quyền đó hả?
vẫn cố chấp cãi
" Anh chịu cũng chịu. Em quyết định .
"Em…?
và Phong gây , mấy công nhân bên ồn nên ai ai cũng , thấy nên Minh liền vội lên tiếng
" Thôi thôi hai nhịn xíu . À mà chuyện của Ngọc My để sắp xếp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lay-chong-khung/chuong-64.html.]
Nghe đến đó nhếch môi , trong bụng đắc ý vô cùng như vẫn mặt lạnh giả vờ hỏi
"Có chắc ? Anh gạt chứ?
Anh Minh tặt lưỡi gật đầu
" chắc mà, chị cứ yên tâm.
Nói xong Minh chị My, hai với bốn mắt đầy ngại ngùng…
…
Xong việc ở xưởng gỗ và Phong xe về, đường về và chuyện, chắc giận thiệt nên luôn. Mà thì cũng giải thích cho hiểu tại thế vì trong lòng còn một khúc mắc lớn cần giải quyết sớm và cũng sẵn dịp coi Phong sẽ về phía ai.
Xe chậm chậm chạy trong sân, Phong xuống cũng may còn điều bên dìu xuống xe chứ chắc giận ngược luôn .
Thoáng thấy con Sen đang nhổ tóc trắng cho má cả, nên liền tiến thẳng đến
"Thưa con mới về?
Má cả thấy và Phong về bà liền vội hỏi gấp
" Sao con, em bé khỏe hả?
Phong trả lời mà mặt hầm hầm , con Sen thấy nó liền lên tiếng cả
"Nhìn Phong thái độ kiểu đó chắc mợ hai bầu con gái á bà?
Má cả con Sen thế bà liền gạt
" Con nào cũng , quan trọng em bé khỏe mạnh là .
Rồi như sợ buồn má cả liền lên tới cạnh má
"Con đừng buồn ? Má phân biệt trai gái . Để má dạy thằng Phong một trận.
Nghe chút ấm lòng nên liền ngăn má . Rồi con Sen đang liếc .
" Không má? À mà má ơi. Con chuyện với ba má. Tý nữa ăn cơm xong con lên phòng ba má ?
Má liền gật đầu
"Được chứ con. Vậy để má lên nhà cho ba con .
" Dạ má.
Sau khi má cả , định phớt lờ con Sen luôn mà trong nhưng chi nó lên tiếng ngăn lai
"Dạo tình cảm của mợ và ông bà nhỉ, nhưng mà chắc lâu ?
,bình thản nó lên tiếng
" Mày là ý gì?
"Thì chắc chắn chị My để mợ yên ? Chị My mới là bà cả về đây vợ Phong mà.
nó mà buồn trong bụng, cũng đoán chắc nó sự tình bên trong nên nó còn cứng miệng lắm . Nhanh chóng khoanh tay nhếch môi hỏi nó
" Vậy mà, chị My vợ là mày hả Sen?
Con Sen nó trố mắt bất ngờ
"Mợ là ý gì hả? ... chỉ nhắc nhở cho mợ thôi.
lạnh giọng
" Không cần.