" Vậy bây giờ cô họ xem trọng cô, cho cô ăn ngon mặt ?
" cần với cao tới đó, chỉ cần đối xử với một chút thôi, thấy đó từ hôm qua nay về chi đủ chuyện.
" Cô sống ở nhà thì chờ một thời gian , bao giờ vai diễn khùng điên của hạ màn lúc sẽ đối xử thật với cô mà chẳng cần ai điều đó nữa cả…
"Anh…
lặng , một dòng nước ấm vô tình luồn lách tận tim gan, Phong, ánh mắt và gương mặt đang nghiêm túc của Phong, sẽ đối xử với ? Có thật sự là Phong là nhầm…
Thấy im lặng Phong chỉ khẽ , nụ lúc vô cùng ấm áp,đẩy phần cơm của qua cho hắng giọng
" Phần cơm của nhiều quá ăn hết, là với cô ăn chung …
Phong, cảm thấy hơn thẹn nên chỉ lí nhí đáp
"Có đó? .. ăn nhiều lắm nha…
" Cô cứ việc ăn .Cô no thì cũng no mà..
"Vậy khách sáo. Anh cũng ăn .
Bữa cơm đó đối với Phong như thế nào chẳng rõ nhưng đối với nó là bữa cơm vui vẻ thật sự dù là đang ghét mụ v.ú già và con Sen nhưng cũng khỏi cảm kích khi nhận cách xử xự của Phong, giữa một biển ghét chỉ cần một lắng lo cho , đôi khi là những điều nhỏ nhoi thôi nhưng đó là cả một chân tình gì so sánh .
........
….Đầu giờ chiều ngoài phụ cỏ, vì ở trong phòng mãi cũng ngột ngạt với chiều nay Phong hẹn với bác sĩ để khám bệnh nên con Sen đưa , ở mãi trong phòng cũng cuồng chân. Thế là khi sân quen với , thêm dì Lành và con bé Linh.
Vừa nhổ cỏ dì Lành trò chuyện với
" Mợ hai đúng là giỏi, xem mợ mần cỏ mà phục mợ, cứ nhanh thoăn thoắt ý?
khen nên càng khoái chí, nhưng cũng từ tốn trả lời
"Có dì, mấy chuyện là chuyện thường mà ai chả .
Bên cạnh bé Linh cũng qua cạnh , nó đông tây nhỏ nhỏ tiếng( con bé là bé mà lúc trưa nó kêu ăn chung bàn ý)
" Mợ hai chứ con thấy mấy đời chịu đụng xuống bụi cỏ như mợ?
"Em ai hả Linh?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lay-chong-khung/chuong-9.html.]
" Thì con Sen đó mợ, từ ngày nó về đây cứ đỏng đa đỏng đảnh phát ghét. Nó ỷ nó bà hai cưng coi ai gì,cả bà v.ú nữa đó mợ.
"Vậy ?
" Dạ. Mợ ở đây lâu ngày sẽ rõ chuyện thôi.
Thật cần đợi dì Lành và bé Linh mới về nhà đoán bà v.ú và con Sen đơn giản tý nào , cùng phận ở nhưng họ chẳng vất vả như những khác thì chắc chắn chống lưng phía . Mà bà hai theo lời con Linh ...bà đấy đúng là tiếng thật, bà thế nào mà nâng đỡ cho con Sen và bà v.ú dữ ? Có bà hai đó là má chồng là khác... .... thấy bà bao giờ?
Đang suy nghĩ m.ô.n.g lung thì bên ngoài cổng tiếng xe chạy , thêm phần nhốn nháo. Cả dì Lành và con Linh lật đật phủi tay lên chạy ngoài, ngơ ngác theo hiểu chuyện gì thì bên tai loáng thoáng tiếng
"Ông hai và bà hai về tới tụi bây đỡ bà hai nè vô nhà nè…!!!
Bà hai???
nghiệm trong đầu, bà hai là mà nhắc, là mà phía hậu thuẫn cho con Sen và bà vú...bà hai...cuối cùng cũng gặp mặt bà , nhưng mà...bà hai với bà cả điên điên khùng khùng mà hôm qua gặp bà nào mới là chồng thật sự của ?…
nhẹ bước rón rén ngoài cùng với , kịp lúc cánh cửa xe mở , ông Trần bước , ông thì từng gặp mặt nhiều nên chẳng lạ lẫm gì, gặp ông cúi đầu, cả mấy cũng răm rắp cúi theo, thế mà ông chỉ liếc thoáng qua đó lớn giọng gọi
"Con Sen, v.ú Huệ đỡ bà hai bây nè…
ngước lên , chẳng hiểu bà hai cái chi mà ông Trần bảo đỡ bà, phía bà Vú cùng dì Lành và con Linh gấp gáp chạy lên ngay chỗ chiếc xe mở cửa, cũng tò mò theo thoáng bất ngờ khi mà trong chiếc xe bước , bà hai mà nhắc... mà bà trẻ ? Bà chắc độ lớn hơn vài tuổi mà thôi… là bà chẳng ruột của Phong ? Vậy cái bà điên là…? suy nghĩ nóng cả ruột,chẳng lẽ nào...
thừ suy nghĩ,thấy đỡ bà hai đó , cả ông Trần cũng theo bà hai, ánh mắt ông bà kiểu lo lắng tình cảm lắm, họ cứ xoay vòng bên cạnh bà hai,như thể nếu lỡ họ để mắt đến bà hai sẽ vỡ tan như bong bóng xà phòng đó.
Mọi cả , cũng bĩu môi một cái phòng luôn,ngó lên cái đồng hồ 6h tối mà con Sen và Phong vẫn về họ tới ,Phong khám bệnh xong ? ... mà nhắc mới nhớ Phong bệnh gì mà khám còn tháng nào Phong cũng con Sen đưa xem bệnh cả... nhíu mày khó hiểu trong đầu bất chợt suy nghĩ...Có khi nào Phong với con Sen …
Đang nghĩ m.ô.n.g lung tự dưng bên ngoài phòng tiếng gõ cửa, tưởng Phong về nên liền lật đật chạy đón nhưng ngờ cánh cửa bật mặt là cái bà hai mà mới thấy mặt bà chung với bà vú.
Thấy bà v.ú liền lớn giọng
"Mày ai mà ngây đó hả?
lật đật cúi đầu
" Con chào bà hai…
Bốp…
Một bàn tay năm ngón giáng thẳng mặt khiến cho lảo đảo, bà v.ú và bà hai đó nhanh chóng bước phòng đóng luôn cánh cửa.
giây phút bàng hoàng liền ngước lên, một tay ôm lấy một bên má bà hai lên tiếng
"Sao bà đánh con?