10 ngày , hôn lễ của Lâm Tây  tổ chức. Em gái   còn gửi cho  ảnh cưới.  chặn nốt  của cô . Ngay  đó,  mai mối nhắn tin: "Nhà Lâm Tây giấu cô dâu mới, vay nợ 30 vạn để lo đám cưới. Cứ chờ , sắp nổ  đấy."
 
Một năm ,   tin Lâm Tây ly hôn. Vợ   đến trường gây sự mấy ,  nhà chồng đối xử quá tệ. Nhà trai đòi  sính lễ mới chịu ly hôn. Cô vợ tức quá, dọa sẽ phá luôn công việc của Lâm Tây. Cuối cùng, nhà trai sợ thật, đành chấp nhận ly hôn mà  đòi   sính lễ.  phía nhà trường  chịu nổi phiền phức nên  yêu cầu Lâm Tây chủ động xin nghỉ việc.
 
Một  như Lâm Tây,  học hành đàng hoàng mà vẫn mù quáng chiều theo sự ngang ngược của cha , thì những gì xảy đến với  ,  chỉ  thể  một câu: Hoàn  xứng đáng.
 
Tan ,  bất ngờ gặp Lâm Tây  đợi  cổng cơ quan, trông vô cùng tiều tụy.
 
"Anh nghỉ việc ." -   ngập ngừng. "Nguyệt , em vẫn   bạn trai là vì chờ  đúng ? Anh trở nên thế , trắng tay, nợ nần... đều là vì em hủy hôn. Em  chịu trách nhiệm!"
 
Cầu xin ai đó đến cứu  với! Anh   biến thành một bản   hảo của cha  .
 
Anh  bắt đầu một chiến dịch theo đuổi   một cách điên cuồng. Hoa tươi, sô cô la, những tin nhắn sướt mướt, thậm chí  dầm mưa  cổng cơ quan . Thật nực .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/lay-chong-khuyen-mai-ca-gia-pha/chuong-4-het.html.]
Độc đoán vạn cổ Liễu Như Yên. Đăng full trên youtube trước khi đăng truyện chữ trên đây nhé cả nhà. Youtube: https://www.youtube.com/@audiolieunhuyen
 quyết định  đặt dấu chấm hết.  hẹn    quán cà phê. Anh  kể lể về cuộc hôn nhân địa ngục của ,  kết luận: "Giang Nguyệt, nếu  kết hôn với  là em, thì tất cả những đau khổ    chẳng  chịu đựng. Tất cả đều là  của em."
 
 lạnh lùng phân tích: "Người khiến  trở thành một kẻ yếu đuối là cha  ,   . Họ dùng cái mác yêu thương để lôi  xuống địa ngục. Anh  oán trách họ,   sang trách   tình nguyện cùng  nhảy xuống vực. Đó là đạo lý gì?"
 
Anh  im lặng  lâu,  ánh mắt  le lói hy vọng: "Em  với  nhiều như thế, nghĩa là em còn  cho  một cơ hội đúng ? Chỉ cần em đồng ý,  nhất định sẽ  đổi!"
 
  dậy: "Không.   những điều  là để  đừng bao giờ  phiền  nữa. Trừ khi  dám cắt đứt với cha  , vĩnh viễn   .  giờ họ   còn đường lui. Cho nên, Lâm Tây ,  cứ sống cùng cha   .   ơn, đừng  khổ thêm một cô gái nào khác nữa."
 
Bố  Lâm Tây  đến nhà ,   còn xách theo quà cáp, chắc tưởng   mềm lòng.  lúc đó, Lục Minh, một đồng nghiệp của , cao ráo, điển trai, tay xách đầy quà bước : "Cháu chào hai bác. Mẹ cháu  tổ yến   lắm, dặn cháu mang đến cho Giang Nguyệt ạ."
 
Không khí trong phòng lập tức  đổi. Bố  Lâm Tây chỉ  lúng túng tìm cớ rút lui.
 
Hai năm ,  và Lục Minh tổ chức đám cưới. Lâm Tây,  bao nỗ lực,  thi đỗ và chuyển đến công tác tại đơn vị của , trở thành cấp  của . Anh   ở bàn tiệc,  gượng gạo chúc mừng.
 
Ở một góc khác của sảnh cưới,  Lâm Tây đang cúi đầu dọn rác. Nghe  cha   giờ  bảo vệ.
 
Có lẽ, cuối cùng họ cũng hiểu , chỉ khi cả gia đình cùng  đổi, cùng cố gắng, thì cuộc sống mới  thể   hơn.