Sắc mặt tỏ  thèm thuồng, trong đầu Thư Huyền liên tưởng đến từng khối tài sản của   mà ao ước nên cứ xoáy sâu  câu hỏi, trái  dường như Việt Long chẳng  cảnh giác gì nên cứ thản nhiên mà trả lời
"Chưa, nó mới về nước đây thôi. Nó nhỏ hơn  một tuổi đấy.
" Vậy ngày mai em sang nhà  chơi nha?
Việt Long  Thư Huyền cau mày
"Tự dưng hôm nay em  tính thế? Bình thường  rủ   shopping thôi mà?
" À thì lâu   sang thăm  , mai là chủ nhật em sang chơi nhé. Mà nè   đồng ý hả?
"Đồng ý chứ? Sẵn tiện thông báo với  là em đang  thai luôn?
" Ý đừng?
Việt Long nheo mày  Thư Huyền  khi câu  của   thốt   cô từ chối. Anh lớn giọng?
"Tại ?
Thư Huyền chột , liền nhanh chóng ôm lấy Việt Long  mè nheo
" Anh  chi mà quát em lớn , con nó giật  đây . Ý em là  khoan hãy thông báo, đợi vài hôm nữa em  siêu âm , chắc chắn là bé trai khi đó báo luôn cho  mừng đó mà?
Việt Long thở phào,  cứ nghĩ cô đang dối lừa  vì thật  câu  của Tú Vi vẫn còn khiến cho  lăn tăn nghĩ ngợi, nhưng   câu   của Thư Huyền thì   yên tâm  nhiều , đúng là Thư Huyền hiểu chuyện và ngoan hiền hơn Tú Vi  nhiều, bỏ Tú Vi  bao giờ   hối hận…
Quay  quán càfê KA…
Lại một ngày dần trôi qua, Tú Vi  lên đồng hồ, 10h đêm , cô cũng sắp tan  , cô phụ Trâm Anh dọn dẹp  quầy nước  đó định cầm lấy túi xách  về thì  tiếng Trâm Anh gọi cô
"Ê Vi hôm nay mày rảnh ?
Cô  Trâm Anh  
"Giờ  về thì chỉ  ngủ chớ  gì  mà  rãnh?
" Vậy mày  sinh nhật chung với tao ?
"Sinh nhật ai? Mà khuya  giờ   nguy hiểm lắm?Thôi tao   
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/le-phi-cho-tinh-yeu/chuong-15.html.]
Nghe cô từ chối, Trâm Anh liền chạy tới nắm lấy bàn tay cô lay lay năn nỉ
" Đi mà, mày  với tao . Thật  thì hôm nay là sinh nhật của bạn trai tao? Mà   tổ chức rủ nhiều bạn bè lắm,  một  tao buồn nên mày  với tao nha nha.
" mà  ở ?
" Quán karaoke gần đây nè?
"Ờ….ờ…
" Đi mà Tú Vi, mày  với tao nha.
Thấy Trâm Anh cứ rủ   từ chối thì ngại vì dù  Trâm Anh giúp cô nhiều việc lắm, với  ở trong quán tuy nhân viên nhiều nhưng cô chỉ  mới mỗi Trâm,lâu lâu Trâm nhờ  lẻ cô   đồng ý, nên chần chừ một lúc Tú Vi liền tặc lưỡi gật đầu.
"Ờ  thì . Mà mày cho tao về tao  đồ cái .
" Ừ mày về ..tý tao chạy xe qua tao rước cảm ơn mày nha Vi.
Trâm Anh ôm chầm lấy tỏ  vui mừng, còn cô chỉ khẽ mỉm , gỡ tay Trâm   mang túi xách  về, thật tình là một ngày  việc mệt mỏi giờ đây cô chỉ  về phòng tắm rửa sạch sẽ và ngả lưng xuống nệm nhắm mắt  ngủ thật ngon thôi.Haiii thôi thì chiều con bạn nốt   .
Vì xác định chỉ đến cho  nên Tú Vi  trang điểm gì nhiều, chỉ dậm tý phấn và tô một tý son,mặc một chiếc đầm ren màu hồng phấn dài ngang gối, định buộc cái đuôi tóc lên cao cho gọi nhưng  kịp gì   tiếng Trâm Anh hối thúc bên ngoài phòng
"Vi ơi xong ?
" Rồi nè?
"Nhanh ...trễ giờ .
Thế là cô chỉ kịp buông vội đuôi tóc sang hai bên, chẳng kịp buộc cao nữa,  vơ vội cái túi xách khóa cửa nhanh chân   bên ngoài. Trâm Anh trông thấy cô, hai mắt trố lên xuýt xoa
" Ê nay  mày lạ nha? Đẹp gái ghê á.
Cô  lên phía  yên xe,cánh tay đập mạnh một cái lên Trâm và 
"Đi nhanh  ở đó mà xạo xạo hà?
" Ừ. Ngồi cẩn thận nha, tao chạy đó.
Trâm Anh chạy vòng vòng một lúc  lâu, cô  dịp ngắm cảnh về đêm của thành phố, khuya  nhưng vẫn còn nhộn nhịp lắm,  đua nhanh xúm xuýt  đường, trông ai cũng , trông ai cũng xinh kể cả những cô chú công nhân dọn rác bên vỉa hè, giờ phút  cô cũng thấy họ  vì nhờ  công việc của họ nên thành phố mới sạch sẽ nhân văn như bây giờ.