Cánh cửa phòng một  nữa mở ,   hướng mắt  ngoài, cả bạn trai của Trâm Anh cũng  dậy tiếng hát trong phòng cũng im bặt, cô định  tò mò  đó là ai vì dù  cũng là bạn họ chứ   bạn của cô, nhưng thấy   nghiêm túc quá cô cũng tò mò ngước lên  xem ai mà  uy lực khiến   trông đợi nhiều như  nhưng  khỏi  Vi bất ngờ tầm mắt cô rơi luôn   ảnh quen thuộc đó.
"Chào Sếp.
Mọi  đồng thanh lên tiếng chào  vẻ như  phấn khởi khi  đó  tới, và Tú Vi cũng thấy   lịch sự trả lời  
" Chào  ,   việc nên đến  muộn.Chúc sếp Khánh sinh nhật vui vẻ, và luôn đạt nhiều thành công trong  công việc.
Anh  cất giọng trầm ấm chúc mừng sinh nhật bạn trai của Trâm Anh, còn đặt  tay  Khánh đó một Long bì dày cộm.  là quà sinh nhật của sếp lớn, đầy thực tế và xịn sò quá  mất.
Anh Khánh đó nhận lấy chiếc Long bì
"Cảm ơn sếp. Mời sếp nhập tiệc.
Rồi hai  họ  ,  khi  xuống ghế, vô tình ánh mắt của  sếp đó cũng chạm  mắt cô , chút bất ngờ nhưng nhanh lắm chỉ  một giây  lạnh lùng thu tầm mắt về. Còn cô cũng tỏ  căng thẳng cực độ khi mà đây là  thứ hai chạm mặt  đàn ông , trong trí nhớ cô nhớ  lầm hình như   tên là Hoàng Trung, là em họ của Việt Long chồng cũ của cô ngày .
Ngồi mãi một chỗ cảm thấy cực kỳ ngột ngạt,  thêm tiếng nhạc cứ xập tình khiến cho Tú Vi càng lúc càng bức bách khó chịu, chẳng  bữa tiệc bao giờ mới kết thúc, và cũng chẳng   cáo từ  về   khi bên cạnh cái Trâm Anh đang say mồi với  tình của nó, giờ mà hối nó  về  khi cô  Trâm Anh cho ăn đ.ấ.m cũng ,mà về một  thì thật  cô chẳng  đường mà về…
Mãi một lúc cũng may chuông điện thoại cô vang lên, lấy lý do  điện thoại nên cô chuồn thẳng  bên ngoài...Cả  gian yên tĩnh khiến cho Tú Vi cô thở phào,  dần  cạnh dãy phòng toilet cô mới từ từ rút điện thoại trong túi xách  xem là ai gọi.
Là  của , cô nhanh chóng đưa lên tai 
"Alô con  đây ?
" Vi đúng  con. Chú ba nè?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/le-phi-cho-tinh-yeu/chuong-17.html.]
Là tiếng của chú ba gần nhà, cô  qua giọng chú cảm nhận chú đang   gấp,xung quanh hình như  đông , tự dưng linh cảm báo cho cô   chuyện gì đó  lành xảy đến thì  nên nhanh chóng cô trả lời 
"Dạ con đây chú. Mẹ con   chú  cầm máy của  con?
" Mẹ bây lúc sáng  đồng xong ngất xỉu luôn  chú và   đưa bà   viện đây , nhưng  bây yếu quá giờ  bệnh viện   cho giấy cho chuyển lên bệnh viện thành phố. Bây chịu , bây tính ?
Cô  thế trái tim bỗng chốc đập lên liên hồi, cả cơ thể run run như  ngã quỵ. Mẹ cô   như thế chứ? Cô mới xa nhà  bao lâu cơ mà…
"Vi ơi. Bây tính   im ru  .
" Dạ chú cho  cháu lên   chú ba,  con sang bệnh viện lo cho . Chú lo cho  cháu nên  dùm cháu với ơn đức    chắc chắn cháu sẽ đền đáp trả ơn  chú ạ!
"Cái con nhỏ  ơn nghĩa gì mà khách sáo   . Vậy hen, giờ chú  theo xe với  cháu đây , nào lên tới chú gọi cháu  đón.
" Dạ chú…
Tắt máy,Tú Vi  phụp luôn xuống nền gạch lạnh lẽo, trái tim cô co thắt lên từng hồi,nước mắt từ  rơi đầy  khuôn mặt trắng nõn. Bây giờ  quá khuya ,nếu như bệnh của  cô  nguy kịch lắm thì chắc chắn bệnh viện  chuyển tuyến  gấp thế  . Sợ quá cô cảm thấy  linh cảm  dành cho  , mà lúc  thì cô cũng chẳng    gì tiếp theo đây nữa, đầu óc trống rỗng chỉ  co chân lên gục đầu xuống hai đầu gối mà ôm mặt  nức nở
"Sao   đây , hôm qua thấy chị mạnh mẽ chửi   lắm cơ mà?
Nghe  giọng  bên cạnh,cô liền ngước đầu lên, đôi mắt long lanh ướt đẫm  lên gương mặt nam tính quen thuộc . Cô trả lời
" Sao   hôm qua  chửi  , nhưng mà  chửi ai mới ,   rõ  xem?
"Việt Long?