Nghe Vi thể hiện thái độ Trâm Anh vẫn  bình thản, mà chính xác thì cô cũng đoán   Tú Vi sẽ phản đối mà, giống như cô ngày  khi gia đình xảy  biến cố, bước đường cùng Trâm Anh vẫn liều  bán  trinh tiết đấy thôi, bao nhiêu chuyện Trâm Anh cô   rằng tiền mới chính là thứ nuôi sống gia đình , mặc kệ thiên hạ nghỉ thế nào cô cũng  quan tâm vì thiên hạ  nuôi cô  ngày nào, chỉ  cha  và chính bản   mới giúp   thôi.và cũng may mắn  đó cô gặp và quen luôn  Khánh bạn trai cô bây giờ, Khánh   chức to gì cả,  chỉ là một trưởng phòng,gia đình   của ăn của để một chút thôi...Thế nên   cảnh của Vi bây giờ cô chỉ  thể giúp bạn  như .Trâm Anh  Tú Vi tự tin 
" Tao  coi thường mày, là do mày tự coi thường mày đó. Mày nghĩ  , bây giờ mày cần nhất là gì, là    đó  khỏe mạnh ,  nghĩ giữ   trong sạch mai  lấy chồng cho chồng nó xài, mày xem mấy năm mày lấy chồng, dâng trinh tiết đức hạnh cho nó,  mày nhận  gì ngoài những  nước mắt rơi ?nhân phẩm đạo đức là cái chó gì,     mày c.h.ế.t mày  đem nó  ăn   hả?
Trâm Anh ngừng ,  cô thở dài, còn cô chỉ  hướng mắt   trong xót xa, đúng cuộc đời  cô cần gì để giữ nữa, trong khi chỉ  mỗi  là duy nhất mà cô cũng cứu   xong.Trâm Anh thấy cô im lặng  lời  của  Vi cũng hiểu đôi phần  nên cô liền rút chiếc cart cũ sờn  lâu  dùng đến, nhét luôn  tay của Vi   lên  
"Thật  lúc  tao cũng  gái, cũng   lành hơn mày  nên tao  một   giới thiệu mối ngon lắm. Nếu mày cần  thể liên hệ   điện thoại đó, là tao giới thiệu. Mày suy nghĩ ,quyết định do mày, đến giờ    tao  đây. À mà tao xin phép cho mày nghỉ  lương ,mai mốt  chủ tính tiền thì tao đem  dùm cho, giờ thì cứ lo chăm   .
Trâm Anh bước   khỏi phòng, còn mỗi  cô với tấm card và  điện thoại của  tên Dương.Vi nhét chiếc card  túi , lặng lẽ  đến cạnh giường. Cô nắm lấy tay   thủ thỉ
" Ba hôm  bao giờ  mới tỉnh  đây ạ.Con gái bất hiếu để  khổ và lo nghĩ cho con nên mới đổ bệnh đúng  , tỉnh dậy  mà, con      ở đây mãi . Con   khỏe mạnh  mãi sống khỏe bên con cơ mà.
Cô gục đầu xuống bàn tay ốm yếu đầy gân xanh của , nước mắt lăn dài xuống miệng mặn đắng,trong đầu mấy câu    của Trâm Anh dày xéo cào cấu trong cô đến rỉ máu.Và   một lúc Tú Vi liền ngóc đầu dậy, cô  nhanh  toilet rửa mặt cho thật tỉnh táo, cầm chặt chiếc điện thoại trong tay , bấm nhanh theo dãy   tấm cart và ấn  cuộc gọi
Đầu dây bên  ngân lên tiếng tus dài nặng trĩu, ánh mắt của Tú Vi  thêm kiên định hơn
"A Lô
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/le-phi-cho-tinh-yeu/chuong-21.html.]
Giọng đàn ông vang lên bên ,Tú Vi bất giác cũng nở  một nụ  lạnh ngắt, cô lên tiếng  ánh mắt vô hồn
" Chào  em là Tú Vi. Em  Trâm Anh giới thiệu bên  cho em ạ.
Đầu dây bên   tiếng bật  ha hả đến rùng 
"Ha ha chào em, bây giờ  đang rảnh  em   thể gặp  bàn việc,em thấy ?
Tú Vi  nhíu mày  câu  thẳng  nên  chút bất ngờ buông  câu hỏi vô cùng ngây thơ
" Anh  em tìm   việc gì ?
Lại là giọng  bá đạo lúc nãy vang lên
"Em ơi em tìm đến    để tìm khách , cái nghề của  thì    đoán  chứ? Bây giờ vầy . Em ở ,  đang ở quán..xxx...30 phút nữa em đến , chiều   việc.
Anh  tắt máy, thái độ vô cùng dứt khoát khiến cô  chút chạnh lòng vô cùng,nhưng nếu  đến  lẽ sẽ  còn cơ hội nữa, thế nên cô chỉ kịp  qua  một , lòng thầm xin   một tiếng  nhanh chóng   ngoài, gửi gắm  cô y tá chút tiền nhờ họ trông  cô giây lát  đấy cô nhanh chóng vẫy một chiếc taxi bên đường đến ngay cái địa chỉ mà  đàn ông   cho cô