Cô  đó, im lặng  những lời xảo trá  thốt  từ miệng  Long tự dưng chỉ  bật   lao xuống  tới bóp c.h.ế.t bà  cô mới hả . Cô cay đắng, cổ họng nghẹn đắng uất ức dâng lên mà  thể  ,giá mà bà  cay độc,  ghét bỏ cô,  lẽ giờ đây vợ chồng cô  đến mức  tan đàn xẻ nghé thế , là do bà ,do bà dung túng con trai bà để Việt Long từ một  yêu thương cô vô điều kiện giờ đây trở nên kẻ vũ phu  lời  đến nhu nhược,chẳng  phân biệt    là đúng  là sai nữa.
Chợt bên ngoài  tiếng bước chân  , cô  đó cứ nghĩ là   của bệnh nhân nào  thăm thôi nên cũng chẳng quan tâm gì tới, chỉ   đó, cố cho qua  chuyện, mặc kệ bà Hoa vẫn đang còn dùng nước mắt cố huyên thuyên  chuyện theo lời bà . Thì bất ngờ cô   giọng  quen thuộc, hình như là Hoàng Trung đến thì 
"Dì ở đây mà con cứ tìm mãi.
Bà Hoa thấy Hoàng Trung đến liền dừng ngay câu chuyện   sang tươi  trả lời với Hoàng Trung
" Con   đây, trong   khỏe chỗ nào   mà đến bệnh viện  con.
"Dạ con  chút việc  ngang đây,  mà tiện thể  cho dì  công an đang trích xuất camera trong khách sạn,  nguyên nhân dẫn đến vợ cũ  Long tự tử đang nghiêng về phía  Long, chắc  thể  Long gặp rắc rối . Dì mau đến đồn công an gấp .
Bà Hoa  Hoàng Trung  thế liền  bật dậy vội vàng chạy thật nhanh   khỏi bệnh viện. Lúc  Hoàng Trung mới tiến tới bên cạnh giường của Tú Vi đang , lạnh lùng lên tiếng
" Chị mở mắt  , giả vờ thế đủ .
Tú Vi  Hoàng Trung  thế, cô  chút chột , nữa  mở mắt nữa  ? Không      tinh ý đến thế.
Mọi  trong phòng lúc  cũng đổ dồn ánh mắt về hai  để quan sát sự tình,  chú giường bên thấy Hoàng Trung đến trong bộ dạng cực kỳ  uy quyền,  dáng vẻ lịch sự mặc   bộ vest đen, ngẫm nghĩ là dân  chức quyền nên chú khẽ kéo tay    nhỏ
"Cô   thương  nhẹ , ba ngày  mới tỉnh đấy, mấy hôm  chẳng  ai chăm, hôm nay mới thấy bà  đến, mà  xem   cô  lăng loàn lắm nên mới  nhà chồng ghét thế ?Coi mặt cũng  đẽ lắm mà?
Hoàng Trung   đàn ông  hỏi  với cặp mắt lãnh đạm, đáy mắt  chẳng một chút gợn sóng lăn tăn nào với những gì    bên tai, vốn xưa giờ  luôn  việc theo cảm tính của , nếu  thấy điều đó là đúng  sẽ cho là đúng và ngược ,  bao giờ   suy nghĩ theo lời  của  khác, bản   là thế nên thành công mà   chắc chắn cũng chỉ dựa  năng lực của chính .Còn một điều nữa,  luôn ghét những  nhiều chuyện, thế nên đối với  đàn ông  mắt ,  lập tức dứt thoát rút tay ,  lạnh lùng trả lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/le-phi-cho-tinh-yeu/chuong-26.html.]
'Cuộc đời của   đúng  sai cũng  ai định đoạt , những gì mắt thấy tai   chắc là sự thật chú hiểu chứ?
Thấy thái độ của Hoàng Trung ông   phần  sợ nên liền  nhanh  chỗ của    thêm bất cứ lời nào nữa.
Tú Vi   câu Hoàng Trung nó, tự dưng trong lòng cô  một dòng nước ấm rót ,thế nên  chần chừ nữa cô liền mở mắt  đối diện với 
"Cảm ơn?
Hoàng Trung quan sát vết thương  cổ của cô, lồng n.g.ự.c  bỗng nhiên như ai gõ mạnh một cái,  cau mày khó chịu, chẳng  cảm giác  là gì? Tại  mỗi khi đối diện với Tú Vi là trong lòng   dậy sóng một cách khó hiểu. Thế nhưng Hoàng Trung kiềm chế sắc mặt  lắm, một khắc d.a.o động lộ  ngoài cũng chẳng , chỉ khẽ nhếch đôi môi mỏng lên  chuyện với cô
" Không cần cảm ơn, dù   cũng  gia đình bên   sai với chị  nên coi như   mặt họ đền bù cho chị.Mẹ của chị   tiến hành ghép thận từ hôm qua,  chi phí   thanh toán, chắc vài hôm sẽ khỏe . Sau khi chị bình phục nhớ tìm nơi bình an để sống. Mọi chuyện về họ  sẽ   giải quyết tất.
"Anh?
Tú Vi trố mắt  Hoàng Trung,     đang  nhầm  nên liền hỏi .
" Anh   gì? Mẹ   phẫu thuật ,  gạt  đúng ?
Hoàng Trung  một cái, từ  đến giờ  bao giờ lời     lời nào là   thực hiện  thế mà trong mắt cô   nhận về sự nghi ngờ thế .Anh thấy buồn , tự dưng  cảm giác thú vị với cô.
"Tin   thì tuỳ chị.
Rồi Hoàng Trung  lưng , Tú Vi gượng  theo,khóe miệng vô thức cong lên cô  Hoàng Trung  gạt cô  nên cố  với
" Cảm ơn  nhé, ơn   sẽ luôn nhớ suốt đời.