Ngay khi Thư Huyền bước   thì bên ngoài bà Lệ Hoa xông  ánh mắt bà  như  g.i.ế.c  cứ lồng lộn lên  lao  đánh túi bụi   Thư Huyền mà gào lên
" Con chó  mày   gì? Hóa  mày chỉ lợi dụng con trai  thôi  đúng  hả? Vậy mà tao tin mày tý nữa là rước con cáo già như mày về nhà , mày  c.h.ế.t ...mày  c.h.ế.t . Là mày hại con trai tao.là tại mày mà gia đình nó tan nát. Hôm nay tao sẽ đánh c.h.ế.t mày.
Thư Huyền vì  để ý nên  đánh đột ngột chẳng kịp phòng vệ nên lãnh trọn luôn mấy cái tát của bà Hoa, cho đến khi nắm bắt  sự việc cô  mới vùng lên, dùng hết sức lực đẩy bà Hoa ngã nhào, đầu đập  cạnh bức tường đến bật máu,cũng đúng lúc nào hai đồng chí công an mới kịp thời can ngăn
"Mong hai  giữ trật tự,nơi đây  cho phép hành hung  khác như thế?
Bà Hoa nhất thời đau quá nên ôm lấy đầu, còn Thư Huyền đầu cổ bù xù nên cứ oang oang lên chỉ tay  mặt bà Hoa  chửi rủa
"  cho bà  con Vi nó ngu, nó nhịn nhục bà chứ  hả, bà ngon bà đánh  ,   nhổ trụi lông bà  là con ch..ó đấy.Xía đúng là bực bội mà…
Nói  Thư Huyền vùng vằng  thẳng, bỏ   lưng ánh mắt bất lực của Việt Long cả sự hối hận muộn màng của bà Lệ Hoa, luật đời là thế đó gieo nhân nào là gặp quả đó,  đối xử tệ bạc với   thì cũng sẽ  một  khác tới đối xử tệ bạc , bà Hoa lúc  tay ôm lấy đầu ánh mắt  Thư Huyền tức giận nhưng trong thâm tâm bà  đang nhớ đến Tú Vi trong muộn màng. 
Ngày hôm đó bên công an chỉ triệu tập Việt Long đến để lấy lời khai,  cho   về,mãi đến khi Tú Vi  viện,nộp giấy chứng nhận giám định thương tích bên Việt Long mới bồi thường cho Tú Vi một  tiền, đáng lẽ  Việt Long còn   tù nhưng vì bên    tiền của thuê luật sư bào chữa cho Việt Long, với  tâm hồn Tú Vi  độc ác, đủ nhẫn tâm nên cô cũng đành nhận tiền    lớn chuyện, vì cô  cô   lớn chuyện thì với  phận thấp cổ bé họng như cô cũng chẳng   gì, bây giờ  tất cả cô chỉ  bình yên ở bên  sống những ngày bình dị  ồn ào   vì ai mà bận lòng nữa.
Bước  khỏi tòa án Tú Vi đơn lẻ bước    tay cô cầm là  tiền bồi thường do Việt Long hành hung cô và tờ giấy quyết định đồng thuận ly hôn, bản  Tú Vi bỗng trở nên cực kỳ thoải mái, dù cho khi   thanh xuân cô bỏ , chẳng  một tài sản gì  li hôn, dù cho vết thương trong lòng bao năm qua vẫn còn đang âm ỉ nhưng cô tin thời gian   bản  cô sẽ đủ nghị lực để vượt qua.
"Vi con?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/le-phi-cho-tinh-yeu/chuong-28.html.]
Bà Lệ Hoa ở phía  gọi với tên cô, cô giật   .Bà Lệ Hoa chần chừ  tới  lên tiếng
" Mẹ xin , bao năm qua  đối xử tệ với con quá.
Tú Vi bất ngờ,cô khẽ  bà với đôi mắt buồn, câu   suốt thời gian qua cô  hi vọng và chờ đợi, nhưng đến khi cô   bà mới   câu ,  quá muộn  . 
Tú Vi khẽ , nụ  lạnh lùng đến đắng chát
"Dạ,   gì  ạ, coi như phần phước con   dâu của  chỉ đến đây thôi.Không còn việc gì nữa xin phép  cho con  .
" Ừ...Chào con
Bà Lệ Hoa  chôn chân tại chỗ  cô bước  trái tim bà nhói lên đầy tiếc nuối,bà  nghĩ  một ngày trong lòng bà  dâng lên nỗi xót thương cô thế , bà nghĩ đến quãng thời gian cô về nhà  dâu bà,  là cô  ngoan hiền, bà cũng  ý cô lắm nếu như gia cảnh của cô giàu  như  khác chắc là bà sẽ chẳng bao giờ  cô bằng con mắt khinh thường, cố tình chia rẽ và gây khó dễ cho cô với con trai bà để giờ đây bà  ngậm ngùi hối tiếc như bây giờ .
Việt Long bước    cùng,   đủ can đảm để đối diện với cô vì giờ đây  quá muối mặt  nên chỉ dám nép  cây cột để lắng  cuộc  chuyện giữa  và vợ , cho đến khi cô leo lên taxi  mất,  mới lững thửng  ,   với 
"Về thôi , nắng to đến đầu .
Bà Hoa  con , lặng lẽ gật đầu, hai dòng nước mắt ân hận rơi dài  hai gò má hao gầy..