Hoàng Trung  trừ đáp 
"Cô bảo   là chủ một công ty thì  khi  mất  trí nhớ IQ của  cũng  giảm nhiều là điều hiển nhiên mà.
" Anh...Nói gì  cũng trả lời .  cảnh cáo   nhất  đừng  mà giở trò với .
"Đầu óc  trong sáng lắm nên cô cứ yên tâm. Bây giờ   tắm  chứ? Hay đến lượt cô giở trò đây,  đây định  ý đồ gì với  đúng ?
" Ý đồ gì chứ? Anh khùng hả?
"Thì thấy   trai nên định  đây  lén  tắm.
" Anh...Đồ biến thái.
Tú Vi  Hoàng Trung  đến thế, cô mắc cỡ đến cứng cả  vội vàng chửi   một câu  nhanh chóng cong chân chạy một mạch  luôn trong nhà.
Hoàng Trung   theo cô, ánh mắt  dấy lên mấy tia phức tạp, trong đầu  chợt hiện  một hình ảnh quen thuộc, là Tú Vi, nhưng hình ảnh lúc    là cô hồn nhiên như bây giờ mà   Tú Vi  là máu. 
Hoàng Trung hoảng sợ vội  dựa luôn  vách nhà tắm, đầu  ong lên một trận đau đớn đau đến mức khiến  như  gục .
Tú Vi chạy vội  nhà,  xuống ghế,cô thở dốc cầm  tay cái bình , cô rót  ly  đưa  miệng nuốt cái ực, trong đầu cô suy nghĩ Hoàng Trung  đúng là thật lạ, lúc  lạnh lùng bao nhiêu thì bây giờ đây   rỡn bấy nhiêu, thật khiến cho cô tức c.h.ế.t   cơ mà, trơ trẽn hết sức, nghĩ    bảo cô quyến rũ   lén   tắm cơ chứ?
Thật là biến thái mà...
Bà Hà đang  bên giường thấy con gái chạy vội , gương mặt  đỏ hây hây kiểu  thẹn  thêm phần khó chịu, bà  tâm tư lờ mờ đoán  Tú Vi và  thanh niên  chắc chắn  tình ý , nhưng nếu như thế thật thì   tránh khỏi miệng đời,   sẽ dị nghị lắm vì con gái bà mới li dị chồng, bà ko thể để cô quen  khác sớm  , nghĩ  nên bà liền cố gượng  dậy,bà  xung quanh chẳng thấy  trai  bà mới yên tâm giọng bà nhẹ nhàng lên tiếng hỏi cô mấy lời 
"Con   Vi,  chuyện gì đúng  con?
Tú Vi   hỏi, cô sợ bà suy nghĩ nhiều  thêm mệt nên liền buông ly nước  tay xuống, cô     dịu giọng trả lời
" Dạ   chi  ? Mẹ yên tâm  ngủ .
"Nè Vi?  hỏi
" Dạ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/le-phi-cho-tinh-yeu/chuong-33.html.]
"Cái  đó là ai      con? Mấy năm nay con về đây sống   thấy con giao du với  nào?
Tú Vi thấy  thắc mắc, cô cũng lưỡng lự mấy phút  đó ngập ngừng 
" Mẹ nhớ lúc   phẫu thuật  thận ?
Bà Hà  cau mày nghiệm một hồi mới nhớ
"Ý con    là  lo tiền cho  phẫu thuật    cho thận ?
" Dạ   là em bà con với Việt Long đó ,    là chủ một công ty lớn,  con  Việt Long hại chính   là  đề nghị sẽ giúp con lo chi phí cho   phẫu thuật đó.
"À hóa  là , mà theo như con    giàu lắm mà,  hôm nay…?
" Suỵt   khẽ thôi.
Tú Vi đưa ngón tay lên khẽ  điều bí mật với  
"Con cũng     thế nào? Chỉ là hôm nay gặp  thấy   khác lắm, hình như cũng  nhớ con là ai?
" Ừ...mà nè con để    đây qua đêm, sợ mai bà con ở đây họ  đồn mấy điều tiếng  ?
Tú Vi     câu đó, tự dưng cô chỉ  nhạt,vẻ mặt cũng tức khắc liền chuyển sang tối màu
"Lúc nào  mà  còn  cái tư tưởng  sống theo mấy cái miệng quạ của hàng xóm ,  khi  đói,  bệnh tật  ai giúp   hả ?
" Con,  mày ăn  hỗn hào  Vi?
"Con  đây là sự thật,  xem hàng xóm  ai thương xót cho cảnh nhà của  con  ? Từ ngày  bệnh về  1 bước chân của ai ghé thăm  ? Không? Chẳng một ai cả,lúc  đau ốm họ chẳng đến hỏi một lời thì  cần gì  sợ họm dèm pha hả ?
" Họ như thế nào thì kệ họ, còn  sống đừng trái lương tâm của  là , sống đừng để họ ,họ  mệt lắm.
"Con cũng đang  chuyện mà  trái với lương tâm của con đây, còn họ   gì thì mặc kệ họ. Thôi  nghỉ  con   vườn cho bọn gà vịt nó ăn .
" Con…thiệt con với cái, lớn   mãi nó chẳng .