Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Nhìn bên cạnh Tú Vi  đùa thoải mái với  nụ  của cô tỏ nắng bất giác len lỏi  tim Hoàng Trung khiến cho tim  trong giây phút  đập trật một nhịp, bất chợt Hoàng Trung  im lặng ngắm  cô,  nỡ rời xa cô nữa,  ước gì  cũng  một cuộc sống bình dị thế   vợ và các con, mỗi ngày trôi qua đều bình yên trong hạnh phúc,nhưng cuối cùng  nghĩ    cũng   với   cũng  tìm  ký ức của  nên cuối cùng lòng chẳng  nhưng chân  bước ,  là bóng nắng lên đỉnh đầu, quần áo  khô  Tú Vi xếp ngăn nắp để  ba lô dùm ,  mang ba lô cúi chào  cô  cô và  bước   ngoài…
Hai   mãi  mãi,bóng cả hai đỗ dài in xuống mặt đường  cái nắng chói chang  đầu, cả hai   một lời nào nữa cả nhưng trong lòng  cực kỳ buồn, cả Tú Vi cũng thế, cô tiễn Hoàng Trung  mà lòng cô nặng trĩu, chút gì đó cảm giác mất mát trong lòng.
Phía xa xa qua cây cầu ngôi nhà lợp ngói âm dương xuất hiện, Tú Vi  , cô  Hoàng Trung thêm một  cuối  đưa tay chỉ   về phía đó cô 
"Nhà đó là nhà ông Sáu đấy, thấy cửa mở chắc ông về . Anh   chúc  may mắn nha.  về.
Nói   để  trả lời cô liền nhanh   vì cô sợ cái giây phút tiễn biệt lắm nhưng khi cô    thì bất ngờ bên cạnh Hoàng Trung liền với tay nắm vội lấy bàn tay của cô kéo ...
"Khoan …
Tú Vi khựng ,nhưng cô   mặt  vội vì sợ Trung thấy tâm tư của , giữ cho giọng  bình thường nhất, liếc mắt  xuống bàn tay  đang  Trung giữ, động tác  nắm  đau, Tú Vi khẽ nhíu mày  nhưng vẫn giữ yên tư thế Vi 
" Sao ? Anh  hỏi gì  nữa ?
Hoàng Trung khẽ ừ nhẹ,  cũng  cố  Tú Vi   , vì  sợ, sợ khi  thấy gương mặt     nỡ rời  nên  chỉ  thể siết chặt lấy tay cô  đem tâm tình của  phủ xuống lòng bàn tay   chút mềm mại đó  
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/le-phi-cho-tinh-yeu/chuong-38.html.]
"Nếu khi  hứa   trở , em  chờ    ?
Trong lòng Tú Vi như  ai đó gõ mạnh một cái, Hoàng Trung  ? Chẳng lẽ ý  là...cô lắc đầu mỉa mai cái ý nghĩ  nhen nhóm lên trong đầu của ,   mày đừng ảo tưởng Vi ạ, Hoàng Trung  xằng  cuội thế  là do    nhớ   chuyện thôi, chứ   mà nhớ  thì  nhớ đến nơi    cũng  bao giờ nhớ . Vì sợ  tự gieo hy vọng cho    chuốt đắng cay để  vỡ mộng nên cô chỉ  lạnh, cố nén trong lòng những cạm bẫy phù phiếm   bình tĩnh trả lời Hoàng Trung
" Không?  và  là hai cuộc sống khác ,   đừng phiền  nữa ạ.
Cô  dứt lời mà  cổ họng nghẹn đắng, chủ động rút tay  khỏi bàn tay của Hoàng Trung,cảm giác khi   khiến cho Tú Vi chẳng một chút gì dễ chịu, con  thật lạ khi Hoàng Trung nắm tay cô chỉ  một cảm giác  đau mà  rút tay về, nhưng khi  buông tay  cô  cảm thấy cực kỳ mất mát.
Hoàng Trung  đó, bàn tay siết chặt   bóp chặt,  bất lực  theo  con gái tên Vi đó mà nội tâm dằn xé.
Bất ngờ nối tiếp bất ngờ khi mà Tú Vi  chỉ mấy bước thì đằng  hai   một giọng nữ   quen thuộc gọi tên cô
"Tú Vi?
Cả Tú Vi và Hoàng Trung đồng loạt  , cô sững sờ khi  mặt  là Thư Huyền, cô thư ký của Việt Long, cũng là   gây cho cuộc hôn nhân của cô tan vỡ. Tại  hôm nay cô    mặt nơi ?Còn nữa, khuôn mặt cô   ...Tú Vi  Thư Huyền  khỏi bàng hoàng,  hiểu giữa hai  họ  xảy  chuyện gì?
Tú Vi vẫn  im  Thư Huyền dù là trong lòng cô khi  thấy cô   khỏi tức giận nhưng từ đầu đến cuối Tú Vi vẫn   câu nào chỉ  Hoàng Trung  khi gặp Thư Huyền   liền trưng  bộ mặt vui vẻ   tới cạnh bên cô  như kiểu hai  họ  lắm
" Sao em  đến đây?