Bà Hằng  bà Hoa, đáy mắt  chút gì đó khác lạ, bà  trả lời vội liền di chuyển ánh mắt về  phía để tìm kiếm ai đó. Lúc  bà mới thu tầm mắt về,  gương mặt là một sự thất vọng  hề nhẹ, nhưng bà chẳng lộ rõ  bên ngoài. Bà trả lời chị 
"Cũng mệt chị ạ? À mà Hoàng Trung nó   mấy tháng nay em liên lạc với nó    chị?
Bà Hoa  bà Hằng hỏi về Hoàng Trung mặt mày bà lập tức tái mét, bà ấp úng mãi mà chẳng thể  nên lời.
Bên cạnh bà Hằng  khỏi sốt sắng
" Có chuyện gì mà chị  thể  em  ,   Hoàng Trung sảy  chuyện  đúng  chị?
Đi bên cạnh thấy   khó xử  dì ruột của  nên Việt Long liền nhanh chóng chen ngang 
"Dì đừng nôn nóng với  ở đây là chốn đông ,  gì từ từ về công ty con kể cho dì và dượng  ạ.
Bà Hằng liếc  Hoàng Trung trong lòng bà tràn đầy sự nghi hoặc nhưng nghĩ  cháu   cũng đúng nơi đậy khá ồn ào nên bà đành nhẫn nhịn  gật đầu
" Được. Vậy chúng  về.
Trên đường  về công ty,  trong xe  khí khá là căng thẳng,cả bốn  dường như  ai  với ai lời gì mãi cho đến lúc về đến công ty.
Trong phòng riêng, ông Hoàng ba của Hoàng Trung   toilet rửa mặt thì ở đây bà Hằng   thẳng về phía chị và cháu  bà gằn giọng 
"Bây giờ hai   thể  rõ cho   Hoàng Trung bây giờ ở   ?
Bà Hoa  nhắc đến Hoàng Trung chân bà run lẩy bẩy sắc mặt tái mét cố vịn lấy thành ghế mà  xuống ,trái ngược với  , khi đối diện với bà Hằng dường như Việt Long   câu trả lời thỏa đáng trong lòng  nên   tỏ  vô cùng bĩnh tĩnh.
" Dì  xuống ghế  ạ. Chuyện  thì cũng  đấy thôi ạ.
"Con cứ  thẳng  .
Nói  bà Hằng cũng  xuống, bà chờ đợi Việt Long cho bà một câu trả lời thích đáng.
" Đây dì xem .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/le-phi-cho-tinh-yeu/chuong-41.html.]
Việt Long bình tĩnh rút trong tập hồ sơ  bàn  một tấm ảnh, đẩy tay về phía bà Hằng. Bà Hằng cầm lấy. Nét mặt đầy đặn tràn đầy phúc hậu nhưng vẫn toát lên vẻ sang trọng trong một khắc khẽ cau mày, đúng lúc  ông Hoàng  , dáng   uy quyền của một   tiền  chức cao vọng trọng.Ông bước đến bên cạnh vợ , mắt ông  xuống tấm ảnh Việt Long  đưa? Dường như ông  hiểu  ý Việt Long là gì nên liền kéo ghế  xuống, ông đập mạnh bàn tay xuống tấm ảnh  Việt Long nghiêm khắc hỏi
"Ý cháu   gì thì cứ  thẳng  ,bức ảnh  ám chỉ điều gì? Thằng Hùng tại  mấy tháng nay   ở công ty.
Nhìn thấy thái độ uy nghiêm của ông Hoàng Việt Long  khỏi sợ hãi trong lòng nhưng bên ngoài vẫn cố giữ thái độ bình tĩnh nhất. Đối diện với câu hỏi của dượng    đáp 
" Dì với dượng bình tĩnh  con phân tích...chuyện là thế ….thế …
……
Tại nhà của Tú Vi
Về  kịp đến nhà thì ngay đầu ngõ Tú Vi   chắn ngang cản đường bởi bàn tay níu áo  của chú ba và cô hàng xóm. Chú ba hỏi cô
"Này chú bảo? Hôm qua cháu dẫn  nào về nhà cháu đấy?
Tú Vi    thở dài, cô  chắc họ đang nhiều chuyện nên chẳng buồn giải thích.
Thấy Tú Vi im lặng cô hàng xóm  nước  xen 
" Đấy nó im lặng là   lời gì để chối cãi nữa đấy,  thấy    sai bao giờ.Cái con  nó dẫn trai về ăn ở đấy  ba ạ.
Nghe những lời từ miệng cô hàng xóm Tú Vi  khỏi tức giận cô liền trừng mắt  hai  họ mà thẳng thừng trả lời
"Nè cô chú con nể cô chú là  lớn nên con   mích lòng nha,  nhất hai  nên ăn  cho đàng hoàng  .
" Mày  ai ăn   đàng hoàng hả? Còn nhỏ mà mày láo đúng ?
Chú ba tức giận chỉ tay  mặt của Tú Vi mà quát lên, còn cạnh bên cô  cũng nhiếc mắng cô nặng lời.
"Đó  thấy đấy, cái thứ  cha nó mất dạy thế đấy, tội cho  nó nuôi nó khôn lớn thành   nó dẫn hết trai  đến trai khác về báo hiếu  nó. là nhà bà Hà vô phúc  nhỉ?
Bốp