…..
Nơi duy nhất Tú Vi lựa chọn đưa đến là Thành Phố. Vì cô nghĩ chỉ nơi đó mới dễ dàng tìm việc mà nuôi sống con cô thôi.Bắt chuyến xe đò sớm nhất, hai con cô tạm biệt quê nhà và rời trong lặng lẽ.Chẳng một ai thích để đưa tiễn, cũng chẳng một ai thương xót níu giữ con cô .Cô lạnh, cuộc đời mà cô trải qua nụ môi cô lúc ôi nó chua chát dường nào…
Thành Phố chào đón con cô bằng cái nắng gay gắt. Ra khỏi bến xe cô nắm tay , cô quan tâm hỏi
"Mẹ mệt ? Hay là con tìm chỗ nào cho nghỉ tý nha.
Mẹ cô lắc đầu
" Mẹ mệt, giờ chúng ở đây Vi?
Thấy xốc tinh thần nên cô cũng yên tâm
"Dạ con định sang chỗ trọ lúc con ở thuê một phòng cho con sống tạm con tìm việc kiếm sống. Mẹ yên tâm ở đây dễ kiếm việc lắm .
" Ừ con.
"Dạ.
Rồi hai con cô bắt một chiếc grab qua bên khu nhà trọ mà lúc cô ở, nhưng xui rủi họ thông báo hết phòng,họ chỉ cô vòng qua bên đường coi tìm phòng mới ? Thế là con cô tiếp. Sáng giờ trong bụng ăn uống gì? Lại vòng vòng cô lo cho trụ nên khi qua dãy trọ bên đây thuê phòng để trong phòng nghỉ là cô liền nhanh ngoài tìm mua cơm cho .
Cũng may đến đầu đường cô cũng thấy một quán cơm nhỏ, tới định mua thì cô bất ngờ thấy một quen thuộc cũng từ trong quán , tay cầm theo hai hộp cơm
Trông thấy Hoàng Trung,Tú Vi khựng , ngờ trái đất tròn thật, cô nghĩ ngày hôm nay thể gặp ở nơi , cô cứ nghĩ theo Thư Huyền trở về sẽ về với cuộc sống giàu sang vốn của , ngờ trong cảnh cô thể đối diện với nữa nên cứ mãi ngây . Hoàng Trung khi ngước mắt lên trông thấy cô . Đôi mắt tối màu thoáng cau đầy bất ngờ.
Sau giây phút gặp gỡ bất ngờ lường thì Tú Vi cũng vội bối rối thu tầm mắt về, cô gượng chào Hoàng Trung
"Lại gặp nữa …
Trái với sự chân thành mà Tú Vi còn dành cho thì bên Hoàng Trung chỉ lạnh lùng nhếch môi nhạt phớt lờ cô bước coi như hai chẳng hề một chút quen nào.
Thấy biểu hiện của cô khỏi chạnh lòng,nụ môi cô lập tức tắt ngấm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/le-phi-cho-tinh-yeu/chuong-45.html.]
Chị chủ quán bên trong thấy cô còn sựng rựng ngay quán chị liền lên tiếng bảo
"Em ơi mua gì hả?
Cô gọi liền ngước lên, thấy chị chủ quán cô liền bước nhanh đến, vẻ mặt chuyển sang tươi tắn nhất trả lời
" Dạ quán còn cơm chị?
"Còn chứ em. Em mua mấy phần?
" Dạ chị cho em 2 phần cơm nha chị?
"Ừ em ăn món gì nè, cá kho, cá chiên thịt...quán chị đủ món cả nha.
" Dạ hai phần cá kho chị.
"Ừ em quán đợi chị xíu nha.
Chị chủ quán nhanh chóng lấy 2 cái hộp xúc cơm , bán chị cô tò mò
" Em mới chuyển đến đây đúng ?
Tú Vi liền trả lời ngay
"Dạ? Em mới chuyển đến thôi chị?
" Hèn chị mà chị thấy em lạ quá. Mà nè em quen với cái lúc nãy .
"Dạ, em sơ qua thôi chị? Có gì chị?
" À gì em, tại chị bán ở đây nè thấy mua cơm thường xuyên lắm, tướng tá ngon nghẻ ha, trai ha mà em nghề chi ?
Chị chủ quán đến đó liền bỏ lửng khiến cho cô đang ngóng đợi tiếp thì bất ngờ hụt hẫng bởi bên chị đó im lặng. Cô lắc đầu
"Em , nhưng mà việc chi chị?