Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Giọng  lúc   trầm  hẳn  cho bàn chân Tú Vi chùn .Cô   nghẹn ngào, Có chứ cô  hỏi  nhiều lắm chứ? Cô  hỏi     nhớ  ký ức  mất của   ? Đã nhận  ba  trở về đúng với vị trí của  ? Và  một năm   yêu ai ?  nghĩ  cô cảm thấy  và  chẳng  một mới quan hệ gì liên quan nên cũng chẳng thể mở lời .
Nhìn Tú Vi im lặng cõi lòng Hoàng Trung càng thêm quặn thắc,   nghĩ một  phụ nữ sắc sảo như cô đến hôm nay vẫn  chịu hiểu và mở lòng chấp nhận tình cảm của . Là do cô  chịu hiểu,  là do cô  hiểu  đang  tình ý với cô. Tại  ngày gặp  bản  cô  né tránh và e dè với  thế .
"Em   hỏi nhưng   chuyện   với em, em  thể  chứ?
Tú Vi gật đầu.
Hoàng Trung chậm rãi lên tiếng
" Mẹ em ngay lúc   lên bàn phẫu thuật .
"Anh?
Tú Vi vội  lên  Hoàng Trung định chửi  vì  tự cho  cái quyết định mạng sống của  cô nhưng miệng cô  định mở  kịp lên tiếng   cắt ngang khi   giải thích.
" Anh   để em  mà yên tâm thôi. Sau khi bác phẫu thuật xong  chắc chắn  bác gặp mặt đầu tiên sẽ là em.
"Tại    tự quyền quyết định thế hả?Nếu như   mà  chuyện gì   tha cho  ?
" Nếu  em xảy  chuyện em  xử  thế nào  cũng chịu.
"Được. Nói   giúp      trả ơn  thế nào đây?
Hoàng Trung  cô giọng   thấp 
" Em nghĩ  hẹn em đến đây là  em trả nợ cho  ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/le-phi-cho-tinh-yeu/chuong-69.html.]
"Vậy nếu   giúp thì   tự nguyệt giúp ,  đàng hoàng  ai hẹn  khác  đến khách sạn để  chuyện cả.
" Vậy em đang nghĩ  giúp  em là đang  ý đồ gì với em ?
"Cái đó là do  thôi? Sao  hỏi ngược   ?
Nhấp một ngụm rượu. Vị cay xòe trôi xuống cổ họng, Hoàng Trung  cô  lạnh, thẳng thừng trả lời
" Được nếu như em nghĩ  thì cứ cho là  .Vậy thì bây giờ em  trả nợ  bằng cách nào  đó.
Lần  Tú Vi  Hoàng Trung đầy thất vọng, cô chỉ nghĩ khi cô   những lời đó thì  sẽ là  giải thích cho cô  về những gì  đang suy nghĩ, nhưng ,  chọn cách đồng ý với những gì cô đang nghĩ về .
Cầm ly rượu  tay, Tú Vi đưa  miệng,  đầu cô uống rượu cảm giác chẳng dễ chịu chút nào, vị rượu thấm  lưỡi  tê  cay nhưng mà  vì nhả  cô  cố gắng nuốt luôn  cổ họng,  một lúc mới thấm, cô cảm thấy cơ thể  lâng lâng một cảm xúc khó  thành lời. Rựợu  cô cay nhưng  cay đắng bằng câu   hỏi cô"Cô  trả nợ  bằng cách nào  chứ? Cô  chứ, cô  bây giờ cô nên  thế nào chứ?
Đôi mắt cô long lanh nước,một hai giọt nước mắt rơi xuống vì đau lòng nhẹ nhàng nhưng dứt khoát cô đưa bàn tay thon dài của  lên mở từng cúc áo. Trông thấy hành động  của Tú Vi, Hoàng Trung chỉ  hình kinh ngạc, lòng  nhói đau vì  ngờ cô  đang hiểu sai ý   thế . Lúc hẹn cô  đây  chỉ nghĩ vì   một  gian yên tĩnh để  giải thích cho cô  vì   một năm qua   tìm cô và  hỏi cô một câu hỏi,  một năm trôi qua cô   câu trả lời cho câu hỏi mà một năm     câu trả lời từ cô ?  vì   rõ  vấn đề mà cô  hiểu lầm  .
Vội  lên khi mà bầu n.g.ự.c Tú Vi dần lộ   lớp áo n.g.ự.c đang  phô  ngoài. Anh đưa tay ngăn cô 
"Em cài áo  . Ý    thế ?
Tú Vi ngước  , đôi mắt long lanh to tròn khiến cho tim  phút chốc mềm nhũng .
Giọng cô mềm mỏng yếu ớt lên tiếng
"    nợ ai cả, kể cả ân tình  tiền bạc, hôm nay  giúp  con ,  chẳng  gì trả  cả, coi như  dùng   để trả ơn  ?
"Em hiểu sai ý  .. …
Ưm