Hai cơ thể va chạm  , những âm thanh ái  vang lên nhỏ nhỏ nơi khuôn miệng khiến cho đối phương càng hăng say hơn cho đến khi cả hai mệt nhoài,  mồ hôi rịn  lấm tấm Hoàng Trung mới bắt đầu dùng sức nhiều hơn. Cổ họng   ngại gầm  một tiếng, hai tay bấu chặt  lưng cô gấp rút tăng tốc  cuối  đem trọn tấm chân tình của  đ.â.m sâu  phóng  thứ chất lỏng  trong cô.
Sau trận cuồng nhiệt Hoàng Trung  xuống một bên, trần truồng vòng tay ôm luôn Tú Vi  trong lòng , cô lúc  cũng mệt nên rút sâu  trong  khép hờ đôi mắt.
Cho đến khi cảm nhận thứ mà  phóng  trong   đang dần chảy  Tú Vi mới nhẹ đẩy Hoàng Trung   cô  vội  toilet. Cùng lúc  điện thoại Hoàng Trung cũng vang lên.
Anh uể oải  dậy, kéo chiếc chăn che  nửa cơ thể của . Hoàng Trung lên tiếng.
"A lô
Đầu dây bên  là một giọng nam
"Ca phẫu thuật thành công  sếp  cần liên hệ cô  đến bệnh viện luôn  ạ?
" Ừ   cứ ở đó theo dõi chúng  sẽ đến ngay.
Hoàng Trung tắt điện thoại cũng  lúc Tú Vi bước .Hoàng Trung liền lên tiếng báo với cô
"Mẹ phẫu thuật thành công . Em với  sang đó luôn nhé.
Tú Vi  giấu  sự vui mừng, cô vội vàng  đến bên giường tự nhiên ôm lấy  trong nước mắt.
" Cảm ơn , cảm ơn   nhiều,  là  em  cứu sống ,  là bà vẫn  thể sống với em .
Thấy Tú Vi kích động như  Hoàng Trung khẽ nhẹ áp tay lên vai cô vỗ về,  
"Ừ  thể  là  cả ,Em đừng lo nữa nhé.
Lúc  Tú Vi mới bình tâm trở , nhận   đang ôm Hoàng Trung nên liền buông vội  , ngại ngùng 
" Em xin , do  tin  khỏe  em mừng quá. Bây giờ em sang đó luôn nhé?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/le-phi-cho-tinh-yeu/chuong-71.html.]
Hoàng Trung  cô đầy chân tình đem cô áp  lòng  một  nữa,  
"Từ từ  gấp,  của   ở trong viện theo dõi  ,bây giờ  phẫu thuật xong đợi một lúc nữa   khỏi phòng hồi sức em và  sang cũng  muộn mà. bây giờ    từ nay về  em cứ xem  là một phần quan trọng trong tim em,  chuyện gì cứ      giấu riêng  nữa nhé.Nếu như hôm nay   gặp em ở bệnh viện thì em sẽ liệu như thế nào đây hả?
Tú Vi trong lòng     cô chỉ  chạnh lòng đáp  mấy lời oán trách 
" Anh là gì mà em  xem là một phần quan trọng cơ chứ? Chẳng  ai  khi nhớ  ký ức sẽ tìm em  nhưng    giữ lời .
Nghe những lời trách mắng từ miệng của Tú Vi Hoàng Trung càng siết chặt vòng tay ôm lấy cô hơn,  nâng cằm cô lên,  cô đắm say,  
"Chẳng  lúc đó  hỏi em chẳng chịu trả lời  ?
Tú Vi bĩu môi phụng phịu đáp
"    em hỏi    cho em câu trả lời.
"Vì lúc   đang giận em mà?
"Vậy   giận luôn ?
" Muốn giận luôn lắm đấy, nhưng   giận .
"  cũng chẳng tìm em. 1 năm trôi qua .
Hoàng Trung im lặng,   nhớ   thời gian đó, một lúc   kể  cho cô .
" Chẳng    tìm em, mà là    cơ hội tìm em.?
"Tại ? (Tú Vi ngạc nhiên  Hoàng Trung hỏi)
Anh chậm rãi 
" Sau khi  nhờ ông 6  chữa trị và trở về công nhận ông   thật em ạ, ông  chỉ đưa   ngôi miếu, bắt  quỳ ở đó thắm nhang một đêm khấn xin   thờ cho  một điều ước,  say 1 đêm đó ông 6  lấy cây gõ  đầu ...giờ  cũng  nhớ ông   thế nào, chỉ là  khi  về thì dần dần  nhớ   chuyện cũng là lúc  thông báo Việt Long đang rút tiền đưa cho Thư Huyền.Khi mà  và    cả công an chạy đến địa điểm hẹn của họ  đúng lúc thấy họ đang trao tiền và đoạn ghi âm cho . Thấy  họ giật  định chạy trốn thì công an  bao vây và bắt luôn về đồn.