LỄ TẾ CHO KẺ PHẢN BỘI - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-10-25 08:40:14
Lượt xem: 116

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 2

 

Còn thuê quyến rũ con “gà” ư?

 

Vô nghĩa.

 

đáng để phí công đến , càng đáng để tốn một xu vì cô .

 

Phí mua vui thể đòi ?

 

Không thể.

 

Đó chính là sự khác biệt giữa gái bán dâm và tiểu tam.

 

Trông thì giống như thua trong một ván cờ, nhưng vẫn thứ mà cô bao giờ , đó là danh phận chính thất.

 

Sáng hôm , cố tình bước tiệm vàng thật cao ngạo, trong tay nắm ba tấm thẻ tín dụng.

 

Giá vàng bây giờ tăng điên cuồng, ba mươi ngàn tệ chỉ đổi một chiếc vòng mảnh đến đáng thương.

 

Đặt trong hộp nhung, trông càng lạnh lẽo và rẻ rúng.

 

Về đến nhà, mở cửa , thấy Lục Trầm thụp ghế sofa, mặt u ám, gạt tàn mặt đầy ắp tàn thuốc.

 

“C.h.ế.t ở mới về hả? Không đang chờ tiền cứu mạng ?”

 

Giọng chất chứa sự bực bội và khẩn trương.

 

ngoan ngoãn xuống chiếc ghế thấp bên cạnh:

 

“Anh đừng giận, em dậy sớm là để lo tiền cho đấy.”

 

Nói xong, rụt rè lấy từ túi chiếc hộp nhung nhỏ.

 

Mắt sáng lên, giật ngay lấy.

 

khi mở , ánh mong đợi trong mắt lập tức đông cứng .

 

“Cô nó dám giỡn mặt ?!”

 

Anh gào lên, tung một cú đá mạnh n.g.ự.c .

 

Cơn đau thấu tim khiến ngã quỵ ngay xuống đất.

 

“Cái thứ nhỏ xíu đáng giá bao nhiêu hả?!”

 

co , đau đến mức mắt tối sầm, chỉ thể thở hổn hển.

 

Năm tháng hai mươi tám ngày nữa…

 

đếm thầm trong đầu, ép bình tĩnh.

 

Rồi chống tay, run rẩy bò dậy.

 

“Anh… hiểu lầm …”

 

cố , giọng run lên:

 

“Mẹ em… vắng , em lấy đồ bà giữ. Cái là em… em cà thẻ tín dụng mua đó! Thẻ rút tiền mặt , nhưng mua vàng thì thể mang cầm lấy tiền xoay sở mà!”

 

Sắc mặt Lục Trầm lập tức biến đổi, từ hung hãn sang vui sướng cực độ.

 

Anh gần như bật dậy, nắm chặt lấy tay :

 

“Nguyệt Nguyệt! Vợ ngoan của ! Sao em sớm! Nhìn cái tính nóng của , trách oan em mất ! Đau ? Đứng lên nào, đất lạnh lắm!”

 

một cách thật lòng :

 

“Anh xem, thẻ tín dụng của em quẹt ba vạn! … đó là giới hạn . Em hỏi tháng trả xong nợ , em thể xin tăng hạn mức, thể quẹt một trăm ngàn!”

 

“Một trăm ngàn?”

 

Ánh mắt Lục Trầm lóe lên tham lam, ôm chặt , giọng run:

 

“Nguyệt Nguyệt quá! Anh mà, đời chỉ em là thật lòng với ! Em nghĩ cách , chỉ cần gom hai trăm ngàn! Anh sẽ vượt qua khó khăn , đó sẽ cắt đứt với con ‘gà’ ngay, hai sẽ sống hạnh phúc!”

 

“Anh… thật chứ?”

 

nghẹn lời, mắt ngập tràn tin.

 

“Đương nhiên !”

 

Anh khẳng định như đinh đóng cột:

 

“Người ngoài chỉ hút m.á.u , ai như em lúc khó khăn vẫn sẵn sàng vứt bỏ gia sản cứu !”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/le-te-cho-ke-phan-boi/chuong-2.html.]

Anh ôm thật chặt, lặp lặp những lời hứa rẻ tiền .

 

Phía lưng , lặng lẽ lau nước mắt.

 

Hóa hết chuyện.

 

Đàn ông phân biệt ai mới là kẻ lừa đảo.

 

Mỗi bước đều là do tự nguyện chọn.

 

Nửa đêm, ôm chiếc vòng và hóa đơn, lẻn như một tên trộm.

 

Tiếng đóng cửa dù kẻ, nhưng vẫn đủ tỉnh giấc một đang nửa ngủ nửa mê vì tuyệt vọng.

 

Cũng lẽ vì khi ở bên cạnh, sợ đến dám chợp mắt.

 

chân trần tiến cửa sổ, bóng dần hòa màn đêm.

 

Mặt ngứa, tay đưa lên chạm thì ướt đẫm nước mắt.

 

còn thể ?

 

Kể từ khi ba rời , chỉ cần một ánh mắt là khiến thu . Một chút e dù trong cuối cùng cũng biến mất.

 

Thế giới của , từ đó chẳng còn ngày nắng nữa.

 

Những cú đấm, hồ sơ gái bán dâm, các khoản nợ cờ bạc…

 

từng nghĩ những bằng chứng sắt đá thể khiến pháp luật mở lối cho .

 

sai.

 

Xương sườn gãy chỉ xem là mâu thuẫn gia đình.

 

Bắt buộc nạo phá thai coi là tai nạn.

 

Những tờ giấy chứng cứ , thói quen khuyên hòa khuyên ly, nhẹ như một tiếng thở dài.

 

Thực tế là, pháp lý chẳng soi đến chỗ tối nhất.

 

Xã hội , bằng những quy tắc lạnh lùng, đang bóp c.h.ế.t nốt chút mềm yếu cuối cùng của phụ nữ.

 

Được thôi.

 

Vậy thì, cứ theo ý .

 

Ngày hôm , tấm ảnh gửi đến.

 

Chiếc vòng vàng mảnh đó quả nhiên đang cổ tay con “gà” .

 

chạm nhẹ đầu ngón tay lên màn hình, phóng to bức ảnh, khóe môi khẽ nhếch lên.

 

Tốt lắm.

 

Như , thứ tặng còn là phí mua vui, mà là tài sản chung của vợ chồng chứng cứ rõ ràng.

 

Từ một vụ vi phạm hành chính, nó đẩy lên thành tranh chấp dân sự giữa và hai kẻ đó.

 

Ba vạn tệ trong mắt chẳng khác gì muối bỏ biển.

 

Anh vẫn đang chờ, chờ tung miếng mồi to hơn.

 

hiểu rõ, tháng chính là thời điểm quyết định thắng thua.

 

chỉ chuẩn cho thêm vàng, mà còn xé một vết nứt trong niềm tin giữa đôi cẩu nam nữ .

 

Nửa tháng , Lục Trầm đạp tung cửa, chỉ tay , trông chẳng khác gì con ch.ó điên đang hấp hối:

 

“Cái bà già nhà cô c.h.ế.t hả? Bao giờ mới về? Vàng ?! Cô dám giỡn mặt với , g.i.ế.c cô bây giờ!”

 

Không nhiều, trực tiếp giơ một hộp trang sức mới tinh.

 

Bên trong là một sợi dây chuyền vàng sáng lóa.

 

“Anh , em thêm một thẻ tín dụng nữa, hạn mức ba vạn, em rút hết đổi thành cái .”

 

“Em cũng gọi cho , bà mai sẽ về. Đến lúc đó, mấy món vàng bà giữ đáy tủ, em sẽ tìm cách lấy , hết thảy đều đưa xoay sở.”

 

Trong mắt Lục Trầm bùng lên ánh tham lam đỏ rực.

 

“Tốt! Tốt! Tốt!”

 

Anh liền ba tiếng “”, mặt là nụ vui sướng chút che giấu:

 

“Vẫn là em thôi, Nguyệt Nguyệt! Em đúng là phúc tinh của ! Cả đời cưới nhầm !”

 

 

Loading...