Hoa Dĩ lườm hai  một cái,  nhà  đóng cửa : “Các  đều  thể ở đây, tại  tớ   thể? Nói cho các  , Cấm Cấm   với các  , Cấm Cấm sẽ về nhà tớ ăn Tết.”
 
“Phụt!”
 
Tang Duyệt cuối cùng cũng  nhịn  nữa, bụm miệng  đến hai vai run lên bần bật.
 
Má ơi! Bạn của Cấm Cấm thật là thú vị.
 
“Thôi nào! Được , các  đừng cãi nữa, tớ   nhà ai cả, tớ sẽ ở đây ăn Tết. Tớ  ăn Tết cùng Tang Duyệt, hai chúng tớ  hẹn .”
 
Lâm Cấm thoát khỏi sự kìm kẹp của Giang Nhạc và Minh Tuệ, giải thích cho  : “Cảm ơn ý  của các , nhưng Tết nhất các  vẫn nên ở cùng  nhà .”
 
Ba    mặt mày ủ rũ như đưa đám.
 
“Thật sự  về với bọn tớ ? Mẹ tớ nhớ  lắm.”
 
“Nhà tớ năm nay mời  một đầu bếp từ Kinh Thị về, nấu ăn ngon lắm.”
 
“Cấm Cấm, bà ngoại tớ là  phương Bắc, bà gói bánh chẻo ngon lắm,   mà!”
 
Ba  cố gắng xoay chuyển quyết tâm của Lâm Cấm. Tang Duyệt cũng  ý khuyên Lâm Cấm  là cứ  ! Cô  thể một  ăn Tết.
 
 Lâm Cấm  quyết, cô  gì cũng   .
 
  bộ dạng thất vọng của các bạn, cô  nghĩ  một biện pháp dung hòa.
 
“Hay là ngày mai các  đến nhà tớ ăn cơm nhé, coi như chúng  cùng  ăn Tết?”
 
Mắt của cả ba  “xoẹt” một cái sáng rực lên.
 
Ý   đó, Cấm Cấm  về nhà cùng họ,  thì họ sẽ đến nhà Cấm Cấm. Dù  thì  lớn trong nhà đều  họ hàng và bạn bè của riêng , còn Cấm Cấm hiện tại chỉ  các cô. Một   ăn Tết cùng  nhà     vấn đề gì,  còn    thăm họ hàng.
 
“Được !”
 
“Tớ  thành vấn đề.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-129.html.]
 
“Tớ cũng  thành vấn đề.”
 
Lâm Cấm  về phía Tang Duyệt, hỏi ý xem cô  thể mời khách đến nhà  . Tang Duyệt tỏ vẻ   ý kiến, cô nhiệt liệt hoan nghênh   đến, dù  cô cũng   bạn bè gì, càng đông càng náo nhiệt.
 
Sự việc  quyết định một cách vui vẻ, một hồi mời mọc cuối cùng   Lâm Cấm mời ngược .
 
Mọi  hẹn  ngày mai cùng  ăn trưa và ăn tối,  chuyện một hồi  mới rời .
 
Đột nhiên  đãi khách, nguyên liệu nấu ăn mà Lâm Cấm chuẩn   vẻ  đủ. Vì , sáng sớm giao thừa, cô còn  kịp ngủ nướng,  dậy sớm chạy đến siêu thị mua về một đống lớn nguyên liệu.
 
Tang Duyệt rời giường phụ giúp, cô ở  trong phòng phụ trách rửa và thái rau củ. Sau khi Lâm Cấm mua đồ ăn trở về, cô  giúp chuẩn  trang trí phòng ốc.
 
Lâm Cấm mới trở về  bao lâu, chuông cửa  vang lên. Nhóm bạn vốn hẹn 11 giờ mới đến, bây giờ  cùng  xuất hiện ngoài cửa.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
 
Ba  mỗi  đều mang theo quà Tết, Hoa Dĩ còn mang thêm một chiếc bánh kem lớn.
 
“Cấm Cấm, năm mới vui vẻ!”
 
“Tang Duyệt, năm mới vui vẻ!”
 
Mấy  chúc  năm mới vui vẻ,  nhà  cũng   yên, cởi áo khoác, đơn giản mặc tạp dề , rửa tay  cùng   bếp phụ giúp.”
“Tôm hùm hấp miến tỏi, sườn xào chua ngọt, canh vịt hầm, giò heo hầm đậu nành.
 
Một loạt các món ăn đủ sắc, hương, vị  bưng lên bàn. Cả hành trình chỉ xứng  chân phụ bếp, bây giờ  một bàn thức ăn mà nước miếng sắp chảy cả .
 
Trời ạ, Cấm Cấm  bao giờ  tài nấu nướng của   đỉnh như ! Món nào món nấy đều là món chính thịnh soạn, chẳng thua kém gì đầu bếp bên ngoài. Ngay cả Hoa Dĩ,   nếm qua đủ loại mỹ vị, bây giờ cũng  chịu thua  tài nghệ của Lâm Cấm.
 
Mấy  gần như quét sạch bàn ăn, ngon đến mức    dừng  . Hậu quả của việc ham ăn là, cả đám ôm cái bụng căng tròn.
 
“Cấm Cấm,   đây  phát hiện  còn  tài  nhỉ, sớm  ngon như , ngày nào tớ cũng đến ăn chực.” Hoa Dĩ ôm bụng cảm thán, một đầu bếp tài ba ở ngay bên cạnh mà cô   , suýt chút nữa  bỏ lỡ mỹ vị.
 
“ ! Cấm Cấm  khiêm tốn quá, tay nghề     thể mở tiệm cơm .” Minh Tuệ đỡ bụng  dậy, dựa  tường để tiêu thực nhanh hơn.
 
Tang Duyệt yên lặng giơ tay: “Vậy nên các   hiểu mỗi ngày tớ hạnh phúc đến nhường nào , ngày nào cũng  ăn ngon, cảm giác cuộc sống đều  hy vọng.”