Gánh xiếc đông  hơn, đám của gã đô con chỉ  vài , họ căn bản  địch  nổi, tất cả đều  đè xuống đất đánh. Gã đô con  mới lên tiếng, đừng  cả   cơ bắp, ai ngờ     chịu nổi một cú đ.ấ.m của Tùng Thanh. Bụng   đ.ấ.m một quyền, đau đến ngã lăn  đất, miệng  ngừng chửi rủa.
 
“Chúng mày quá đáng thật, giữa thanh thiên bạch nhật mà dám đánh , chẳng  là vì  vạch trần bộ mặt thật , thành phố An  còn  vương pháp  .”
 
Mấy   đè xuống đất cũng mở miệng chửi rủa.
 
“Thẹn quá hóa giận đúng , chúng mày  nhất nên cầu nguyện cho chúng tao  thể sống sót trở về, nếu  tao nhất định sẽ phanh phui cái gánh xiếc lòng lang  sói của chúng mày.”
 
“Chúng mày sẽ gặp báo ứng, lợi dụng động vật để kiếm tiền sẽ   c.h.ế.t yên  , ngược đãi động vật cũng .”
 
Đám  trong gánh xiếc càng  càng bốc hỏa, những nắm đ.ấ.m to như bao cát trút xuống  đám  .
 
“Đồ ngu, đến lúc   mà còn dám vu khống  khác. Đã  800  , chỗ chúng tao   biểu diễn động vật, chỉ  một con ch.ó vàng lớn thôi.”
 
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Đoàn trưởng  thấy   đang đánh  với đám  tố cáo,   lều bạt và đạo cụ biểu diễn  nhân viên chấp pháp dỡ bỏ, ông  lo lắng đến mức    . Một bên kêu   dừng tay đừng đánh nữa, một bên đau lòng đến mức tim rỉ máu.
 
Một vạn tệ  thể bằng thu nhập của họ trong  nhiều buổi biểu diễn,  khi một buổi còn  kiếm  5000 tệ. Thật sự  nộp phạt nhiều như , họ lấy gì mà về quê ăn Tết?
 
Đoàn trưởng   nộp, nhưng với tình hình hiện tại   thể  nộp. Nếu thật sự chọc giận đám nhân viên chấp pháp,     chừng cả gánh xiếc cũng sẽ    dẹp .
 
Khuôn mặt phúc hậu của ông tràn đầy vẻ bi thương. Nếu sớm  sẽ như thế , lúc đó   nên cho đám   xem biểu diễn, như  cũng sẽ  rước về một con ác quỷ.
 
Đoàn trưởng từ trong chiếc ví da  sờn cũ lôi  một xấp tiền. Đây là tiền vé thu  hôm nay, cộng thêm một ít tiền thưởng, và cả  dư trong tài khoản WeChat, miễn cưỡng  thể gom đủ một vạn tệ.
 
Ông chuẩn  quét mã để nộp phạt, bên cạnh đột nhiên  một bàn tay vươn  giật lấy chiếc ví.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-134.html.]
 
Lâm Cấm và các bạn của cô  ở một bên, giơ một chiếc điện thoại lên nhắm thẳng  đám nhân viên chấp pháp.
 
“Xin hỏi các  thuộc bộ phận nào? Có quyền gì mà phạt tiền  khác? Họ  vi phạm điều luật nào mà các    phạt tiền?”
 
Nụ   khóe miệng của  nhân viên chấp pháp cứng đờ,  ho khan một tiếng    một cái tên: “Chúng  là bên Quản lý Phường, tự nhiên  quyền phạt tiền đối với các hành vi biểu diễn vi phạm quy định.”
 
Lâm Cấm: “Theo   , họ  đăng ký đầy đủ, cũng   biểu diễn vi phạm quy định, xin hỏi các  phạt khoản gì?”
 
“Thêm một điều nữa, các   nhận  tố cáo mới đến phạt tiền,  thì mời các  đưa  văn bản tố cáo. Còn nữa, phạt tiền  thể xuất hóa đơn ? Nếu  thể, chúng  sẽ cho rằng các    quyền phạt tiền.”
 
“Mời các  trả lời câu hỏi của , giải thích rõ ràng ngọn ngành. Nếu   rõ , đoạn video trong tay chúng  sẽ  giao cho Cục Công an.”
 
Người nhân viên chấp pháp trong lòng căng thẳng, theo phản xạ định giật lấy chiếc điện thoại: “Ai cho phép các   chúng ,   sự đồng ý của chúng  , nếu   sẽ kiện các  tội xâm phạm quyền riêng tư.”
 
Minh Tuệ đang cầm điện thoại nhanh chóng lùi xa khỏi họ, còn lia máy  về phía đám  đang  đè xuống đánh. Mấy  của gã đô con    chú ý đến bên , vẫn còn gân cổ lên kêu la  đánh.
 
Đoàn trưởng nghi ngờ  về phía Lâm Cấm: “Có ý gì ? Lẽ nào họ   là nhân viên chấp pháp?”
 
Tang Duyệt đem thông tin tra  báo cho đoàn trưởng: “Cháu  tra , thành phố An   bộ phận nào tên là Quản lý Phường cả. Bọn họ chỉ tùy tiện mua vài bộ quần áo, công khai giả mạo nhân viên nhà nước để phạt tiền các chú thôi.”
 
“Cô đừng  ngậm m.á.u phun ,  bằng chứng gì ? Chúng  chính là  quyền chấp pháp thực sự.” Gã nhân viên chấp pháp dẫn đầu chửi ầm lên.
 
Hoa Dĩ hai tay khoanh  ngực, ngẩng cao đầu, lạnh lùng  mấy : “Hừ! Bằng chứng , mấy thứ   các  chẳng  là bằng chứng rành rành  ?”
“Giang Nhạc nhân lúc đám nhân viên chấp pháp  chuẩn , giật lấy chiếc camera hành trình và thẻ ngành của họ. Cô nhanh chóng tháo tung chiếc camera , bẻ gãy vỏ  ném xuống đất.