Lâm Cấm  dạo một vòng, tìm  một cửa hàng quần áo khá rẻ. Quần áo ở đây   lắm, bên ngoài treo  những chiếc áo bông dày sặc sỡ, trông  giống với chiếc áo mà bác gái  bụng  đang mặc. Lâm Cấm cũng  quan tâm quần áo   , cô trực tiếp lấy một chiếc áo dày nhất  trả tiền và rời .
 
Vừa bước  khỏi cửa hàng, cô  thấy hai cô gái  tới từ phía đối diện. Mỗi  cầm một ly  sữa,  tay còn xách theo mấy túi mua sắm. Hai      , đang bàn tán xem lát nữa nên  ăn gì.
 
Lâm Cấm  lướt qua họ, cô mặc chiếc áo bông hoa , cả   bọc kín trong lớp áo dày cộm.
 
Một cô gái tóc xõa ở bên cạnh, trong lúc vô tình  thấy Lâm Cấm mặc chiếc áo bông hoa, bỗng dừng bước  đột ngột  đầu .
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
 
Cô bạn  cùng  hề  , vẫn còn đang mải mê  chuyện. Đến khi nhận   bên cạnh  theo kịp, cô  đầu  mới phát hiện bạn  vẫn còn  nguyên tại chỗ.
 
Cô gái tò mò  gần: “Vân Thư,  đang  gì thế? Sao mặt ngạc nhiên ?”
 
Thời Vân Thư lúc  mới  hồn, che giấu sự kinh ngạc trong đáy mắt: “Không  gì, hình như tớ  nhầm .”
 
“Vậy chúng   nhanh lên! Thời tiết  lạnh thật đấy, ăn xong  tranh thủ về khách sạn thôi.”
 
“Ừm!”
 
Thời Vân Thư uống một ngụm  sữa cho ấm , đến khi ngẩng đầu lên  nữa, phía đối diện   còn thấy bóng dáng Lâm Cấm .
 
 
Về khách sạn tắm rửa thu dọn xong, Lâm Cấm đặt đồng hồ báo thức ngủ một giấc, đến khi tỉnh   nữa  là một giờ sáng.
 
Các bạn cùng phòng thấy cô mãi  về, vẫn luôn hỏi han tung tích trong nhóm, thậm chí còn gọi cho cô mấy cuộc.
 
Lâm Cấm vội vàng nhắn tin trong nhóm,  rằng  bày hàng vẫn  xong, hôm nay đông khách quá nên muộn   về ký túc xá mà ở  bên ngoài. Tin nhắn   gửi , mấy  trong nhóm mới yên tâm,  dặn dò Lâm Cấm   gặp  tình huống  thì  báo sớm, các cô tìm  thấy  suýt chút nữa  báo cảnh sát.
 
Khóe miệng Lâm Cấm cong lên, cô   gửi  một sticker “ ”.
 
Trả lời tin nhắn xong, cô liền vứt điện thoại ở khách sạn, mang theo một chiếc điện thoại khác  lắp sim. Cô trang  đầy đủ, tiến   gian  từ cửa sổ bay về phía hang động đá vôi đối diện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-167.html.]
 
Không gian tuy  thể ngăn cách  giá lạnh, nhưng càng đến gần, Lâm Cấm  càng  thể cảm nhận   đang tiến  một hang băng.
 
Trong vòng 500 mét gần hang động đá vôi chi chít camera,   bất kỳ một góc c.h.ế.t nào  thể lẻn . Đồng thời, ở cửa hang còn   canh gác ngày đêm  nghỉ, mỗi   tay đều là s.ú.n.g thật đạn thật.
 
Lâm Cấm  vội vàng tiến  hang động, mà lẻn  lối  của khu phế tích   dọn dẹp. Ban ngày nơi   đến  , bên  chắc chắn  vấn đề.
 
Vừa chui , cô   thấy bên trong đèn đuốc sáng trưng. Ánh đèn sáng như ban ngày  lắp khắp các vách tường. Bàn ghế chen chúc đặt cùng , máy tính và các loại thiết  chiếu sáng đều   chuyển  căn cứ. Một đám  đang canh gác ở đây. Trên bức tường bằng tôn là một màn hình lớn hình tròn, bên trong  chia thành mấy chục màn hình nhỏ.
 
Nơi    dọn dẹp thành một khu vực riêng,  nóc che bằng những tấm tôn, bên  mới là đống đổ nát thực sự. Chỉ trong vài ngày, một căn cứ tạm thời   dựng lên  đống đổ nát, giống hệt như bên chỗ tảng đá hình , cũng  đủ loại màn hình lớn để giám sát.
 
Ở đây, Lâm Cấm thấy  ít  quen: Thẩm Bội Dung, Thẩm Linh Vũ, Trì Nguyên, và cả những huấn luyện viên ở công viên hải dương  đây, tất cả họ đều  mặt.
 
Cả nhóm đang họp, mấy  cầm sổ tay bàn bạc điều gì đó. Lâm Cấm  gần ghé tai  lỏm.
 
Thẩm Bội Dung : “Du khách ngày một nhiều, nhiệt độ ở đây cũng liên tục giảm xuống, chúng   thể đợi thêm  nữa. Muộn nhất là sáu giờ sáng nay   trong tìm hiểu cho  nhẽ.”
 
“Phong Tầm, chú ý dư luận  mạng, nếu  ai đăng tải tình hình cụ thể của hang động, nhất định  hạn chế truy cập và chặn ngay lập tức.”
 
“Ngoài , Thẩm Linh Vũ và Văn Nhân Chân một đội, hai   ở giữa. Trì Nguyên bọc hậu,  tiên phong.”
 
Thẩm Bội Dung  đích   trận, những   mặt ở đây   đều kinh ngạc.
 
“Cục trưởng, bà cứ ở phía  chỉ huy là  , việc tiên phong cứ giao cho ,  cần bà  tự   tay .”
 
“  Cục trưởng, loại chuyện  cứ để cho đám trẻ chúng  , bà cứ ở phía  chỉ huy là  ạ.”
 
Người của Cục Tình huống Đặc biệt đều  tán thành việc Thẩm Bội Dung tiên phong. Tình hình phía   rõ ràng, bọn họ  còn trẻ, thế nào cũng  đến lượt một  lớn tuổi như bà  trận.
 
Thẩm Bội Dung trừng mắt  mấy   mặt ở đó: “Sao nào, đây là đang coi thường bộ xương già  của   ? Ta   tiên phong là tiên phong, các  đừng khuyên nữa, ý   quyết.”