“Mượn lời  của , cầu cho   tớ  thể dựa  quầy xúc xích nướng mà phát tài, ít nhất cũng  để tớ kiếm  50 vạn  .”
 
Lâm Cấm  đùa theo, nhưng trong mắt  ánh lên vẻ nghiêm túc.
 
Hiện tại cô  trong tay hơn mười hai vạn, ở cái thành phố An tấc đất tấc vàng , chỉ đủ mua một cái nhà vệ sinh vài mét vuông. Cô  mua một căn nhà thuộc về riêng , con đường phía  vẫn còn  dài.
 
“Tít tít!”
 
Nhóm chat của lớp  thông báo mới. Minh Tuệ tiện tay bấm , thấy rõ nội dung bên trong liền đột ngột  thẳng dậy: “Mau xem trong nhóm chat , chị Tình  gửi thông báo  sáng mai 9 giờ  hoạt động hiến máu, tham gia sẽ  cộng điểm rèn luyện.”
 
Điểm rèn luyện!
 
Ba  còn  lập tức bấm  nhóm, nhanh chóng xem xong thông báo của giáo viên phụ đạo. Khi  thấy chỉ  hai mươi suất, Lâm Cấm  chút nghĩ ngợi liền đăng ký.
 
“Các    ? Hai điểm rèn luyện thật sự  dễ gì   .”
 
Hoa Dĩ  sợ đau, và sợ nhất là kim tiêm. Lần nhập viện , cô thấy kim tiêm thôi  suýt ngất , cho nên hoạt động hiến m.á.u  cô  cần nghĩ ngợi mà bỏ qua ngay.
 
“Tớ   , sợ kim tiêm.”
 
Giang Nhạc thì   do dự. Cô  sợ máu, nhưng   kim hiến m.á.u  to  thô, trong lòng   rờn rợn, nghĩ nghĩ  cũng từ chối.
 
“Tớ cũng  , kim tiêm to đùng, tớ sợ.”
 
Ngược , Minh Tuệ giơ tay   . Thể chất của cô khá , bình thường cũng  rèn luyện, vì điểm rèn luyện thì thế nào cũng  liều một phen.
 
“Tớ , Cấm Cấm  đăng ký cho tớ một suất luôn nhé.”
 
Lâm Cấm “ừm” một tiếng, xóa tin nhắn  soạn sẵn, thêm tên Minh Tuệ   cùng gửi .
 
Trong nhóm  khá nhiều  đang online, và  khao khát điểm rèn luyện cũng  nhiều. Từ lúc thông báo  gửi  đến giờ  đầy năm phút,   đăng ký nối tiếp  trong nhóm  đủ. Lâm Cấm và Minh Tuệ  kịp chiếm hai suất cuối cùng.
 
Vu Tình báo danh sách lên ,  dặn dò những  hiến m.á.u ngày mai tập trung ở  lầu tòa nhà  1, sẽ  xe hiến m.á.u chuyên dụng chạy  trường. Ngay  đó, cô còn dặn    khi hiến m.á.u nên ăn uống bình thường, tránh ăn đồ cay nóng, nhiều dầu mỡ.
 
Cả nhóm đồng loạt trả lời “ nhận”.
 
 
Sáng hôm , cả phòng 303 đều dậy sớm.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-179.html.]
Người   hiến m.á.u chỉ  Lâm Cấm và Minh Tuệ, thấy hai cô bạn còn  cũng dậy theo, cả hai đều  chút thắc mắc.
 
“Các  dậy  gì thế? Sáng nay   tiết, ngủ thêm một lúc !”
 
Giang Nhạc ngáp một cái : “Các   hiến m.á.u  bọn tớ  thể   cùng , lỡ các  ngất xỉu giữa đường thì  ?”
 
Lâm Cấm / Minh Tuệ: Cảm ơn nhé, thà  đừng  còn hơn.
 
Hoa Dĩ rửa mặt xong liền lôi túi đồ trang điểm , nhanh chóng trang điểm   quần áo: “Tớ xong , chúng  xuất phát thôi!”
 
Buổi sáng 9 giờ mới bắt đầu hiến máu, bốn   khỏi cửa còn  đến 8 giờ. Đồ ăn trong nhà ăn cũng  ngán, họ liền rủ   cổng trường ăn sáng tạm. Vừa  ở cổng trường  một quán ăn sáng vị khá ngon, bốn  liền băng qua đường  đến đó.
 
Giờ   ăn sáng khá đông, nhóm Lâm Cấm còn thấy cả bạn cùng lớp cũng đang ăn ở đây. Quán   mấy bàn, về cơ bản đều    . Bốn   một lượt,  khi gọi món xong thì  xuống một chiếc bàn nhỏ cạnh vỉa hè.
 
Vì   hiến máu,  thể ăn đồ quá nhiều dầu mỡ, Lâm Cấm và Minh Tuệ mỗi  gọi một bát cháo trắng. Hai  còn  thì gọi cháo tôm và cháo thịt bằm. Một xửng bánh bao nhỏ, nửa xửng xíu mại, ăn kèm với dưa chua giải ngấy, bốn  ăn một bữa vô cùng thỏa mãn.
 
Hoa Dĩ  ít khi ăn sáng ở ngoài. Hôm nay đột nhiên  ăn món cháo tôm ở quán nhỏ , cô  bất ngờ cảm thấy  hợp khẩu vị.
 
“Quán ăn sáng   tồi,  là để tớ bảo  tớ mở một chi nhánh, chuyên cung cấp bữa sáng cho tớ.”
 
Ba  còn : “!!”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
 
Phú bà ơi,   thể đừng  chuyện  .
 
Ăn xong cũng  đúng 8 giờ rưỡi, bốn  dọn dẹp một chút chuẩn  trả tiền  . Lâm Cấm đặt chiếc ba lô  đùi xuống,  dậy cầm điện thoại  thanh toán.
 
 lúc , cô  để ý  một  đàn ông cũng đang đeo ba lô  tới từ phía . Anh  đeo tai   dây,    gọi điện thoại, mắt  thẳng về phía ,    thấy Lâm Cấm  dậy.
 
Hai  lướt qua , chiếc ba lô cũng sượt qua đầu Lâm Cấm.
 
Đột nhiên, Lâm Cấm “a” lên một tiếng.
 
“Chờ một chút,   vướng  tóc  .” Cô vội vàng giữ lấy tóc   gọi   .
 
Người đàn ông đang gọi điện thoại  đầu , thấy ba lô của  vướng  tóc  khác, lập tức cúp máy  xin .
 
“Xin ,   cố ý, bạn   chứ?”
 
Anh  vội vàng tháo ba lô xuống, hai tay đưa chiếc ba lô lên ngang tầm với đầu Lâm Cấm, cẩn thận gỡ những sợi tóc  vướng  dây khóa kéo.      vì quá căng thẳng  ,  đàn ông loay hoay mãi vẫn  gỡ  , ngược  còn  tóc  quấn chặt hơn.