[Hắc Ngọc Bất Hắc]: Thì  chứ, chỉ cần  tiền, ai quy định là  thể bán mạng cho  khác? Hơn nữa,   ở Bộ An ninh Quốc gia, lương của   bao nhiêu chứ, chút tiền đó còn  đủ cho  tiêu d.a.o nửa đời . Bây giờ  bán mạng cho   thì  ? Số tiền  kiếm  là của cải mà cả đời   cũng    .
 
[Tang Tang Tương]: Ai mà thèm chứ, con   bây giờ thật khiến  khinh thường. Đối thủ từng cạnh tranh với , bây giờ  sa đọa  bán mạng cho một kẻ !
 
[Hắc Ngọc Bất Hắc]: Sa đọa? Từ ngày   loại khỏi Bộ An ninh Quốc gia, cái gọi là sa đọa     tồn tại. Từ nhỏ    quyền lực  quan trọng, bây giờ  càng thấm thía đạo lý . Đáng tiếc dù   lợi hại thế nào, cũng  bao giờ so  với những kẻ  một  cha   lưng.  những điều đó cũng chẳng  cả,   tiền cả đời tiêu  hết,  bao giờ   sắc mặt của mấy thằng ngu đó nữa. Cậu ghen tị  tìm  công việc  thì  thẳng , nếu cầu xin     còn  thể giới thiệu mối  ăn cho, như   cũng  đến nỗi vì lệnh phong sát mà  tìm  việc.
 
[Tang Tang Tương]: Cậu tự giữ mà tiêu ,    chung một giuộc với kẻ .   cảnh cáo ,  nhất cả đời   đừng  về nước, nếu   sẽ tố cáo  ngay lập tức, cho    tù.
 
 
Lâm Cấm  một mạch đến bên ngoài khu biệt thự trong núi lớn nhất thành phố An. Xe taxi    bên trong, tài xế chỉ  thể xin  và để cô xuống xe  bộ.
 
Lâm Cấm tránh các camera, tìm một nơi   ai  tiến   gian,  đó quang minh chính đại   khu biệt thự ngay  mặt bảo vệ.
 
Cô điều khiển  gian bay hơn mười phút, xuyên qua đại lộ,   đường nhỏ,   qua mấy con đường mòn trong rừng, cuối cùng đến   cửa một biệt thự xa hoa  ở lưng chừng núi.
 
Cô  khỏi  gian,  những  giúp việc qua  trong biệt thự,  lặng lẽ   một gốc cây chờ đợi. Đồng thời, cô cũng  quên xem tin tức  gửi đến.
 
Triệu Văn Hạo  về nước một ,  cùng  còn  vài vệ sĩ. Bức ảnh là do Tang Duyệt chụp màn hình từ camera sân bay, thời gian hiển thị là hai tiếng . Triệu Văn Hạo  vẻ  gấp,  khi  khỏi sân bay   thẳng một mạch đến khu biệt thự,  mới   một tiếng ,  đó vẫn luôn   ngoài.
 
Lâm Cấm  quanh khu biệt thự, nơi   xem là khu đất vàng của thành phố An. Hình như Hoa Dĩ từng  nhà cô  cũng ở đây. Khu biệt thự dường như chỉ  mười mấy căn, mỗi căn cách   xa. Nếu  xảy  chuyện gì, nơi đây quả thực là một thiên đường ẩn .
 
Cô kiên nhẫn   một cây  tán lệch đối diện biệt thự chờ đợi. Đợi  nửa giờ, cuối cùng cô cũng thấy cửa biệt thự mở , một chiếc ô tô  bốn  cuối là tám từ từ lái .
 
Chiếc xe lái  khỏi biệt thự, hướng về một con đường khác để xuống núi. Lâm Cấm lập tức nhảy xuống cây, chạy theo  xe vài bước.
 
Vừa mới qua một khúc cua, chuẩn  tiến   gian, cô chợt thấy phía   gì đó  .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-184.html.]
Quay đầu  , cô  đuổi theo chiếc xe, mà ngược   một lão già tóc tết b.í.m đuổi theo. Lão  chống gậy   lưng Lâm Cấm, bốn  đàn ông mặc áo ba lỗ khác thì vây quanh cô.
 
Lâm Cấm nhíu mày,  mấy kẻ đột nhiên chặn đường .
 
Những kẻ  đến   ý ,   mang theo mùi hương âm u, hơn nữa còn  một mùi gỉ sắt nồng nặc.
 
Đây là... tay chân do nhà họ Ôn tìm tới?
 
Lâm Cấm liếc mắt một vòng qua mấy  họ. Trong lòng cô đang nôn nóng  đuổi theo Triệu Văn Hạo,   thời gian để tốn nhiều nước bọt với bọn họ.
 
“Tránh .”
 
Tam gia gõ mạnh cây gậy xuống đất.
 
“Lâm Cấm, là ngươi  g.i.ế.c  tử của  đúng !”
 
Câu hỏi vô cớ khiến Lâm Cấm nhướng mày, nhớ  bốn kẻ mà cô  gặp ở công viên hồ Lá Liễu  lâu  đây.
 
Đây là đánh con xong cha  mặt , lão già  là sư phụ của bốn tên đó ?
 
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Ta   thời gian dây dưa với các , mau tránh  cho .” Lâm Cấm xoay  định , nhưng  phía  vẫn  hề nhúc nhích. Cô giơ tay đẩy họ: “Tránh , chó ngoan  cản đường.”
 
Tay  dùng sức,  thể  đàn ông  mặt  vững như tường thành. Lâm Cấm đẩy mạnh,  đàn ông đột nhiên  đẩy văng  xa hai mét.
 
Sắc mặt Tam gia trầm xuống: “Cho mặt mũi còn   điều, ngươi g.i.ế.c  tử của  còn  chạy ?”
 
Theo lời ông , ba  còn  đồng loạt rút súng, ngay cả  đàn ông   ngã cũng che lấy lồng n.g.ự.c đang ẩn ẩn đau  dậy, từ  lưng lôi  một khẩu s.ú.n.g  gắn ống giảm thanh nhắm  Lâm Cấm.