Chuyến bay cất cánh lúc 9 giờ sáng. Thời và Lâm Ý Văn gần như cả đêm  ngủ. Chuyến bay của gia đình Thời Vân Thư sớm hơn một chút, họ   . Họ   về chuẩn  một chút, còn  hé lộ chút tin tức cho các bậc trưởng bối trong nhà, kẻo   nhất thời  chịu nổi mà ngất , bây giờ về sớm một chút để tiêm cho họ một liều thuốc phòng .
 
Thế hệ  của nhà họ Thời   quá nhiều họ hàng. Thế hệ ,   đầu nhà họ Thời là Thời Minh Phương và vợ là Nguyễn Gối Thư tổng cộng sinh  hai  con trai, ngoài    đứa con nào khác. Thời Minh Phương năm nay  78 tuổi, sức khỏe vẫn còn cứng cáp, bình thường thích đánh thái cực quyền và câu cá,  khác gì những ông lão bình thường khác. Còn Nguyễn Gối Thư cũng   tuổi, nhỏ hơn ông hai tuổi, bình thường cũng chỉ cắm hoa và uống  cùng hội chị em,  ít khi ở cùng con cháu.
 
Cho nên đối với sự trở về đột ngột của cả nhà Thời Hành, Thời Minh Phương vô cùng kinh ngạc.
 
“Mặt trời mọc ở hướng Tây ,  hôm nay các con  cùng  trở về,    hẹn ngày mai mới cùng  ăn cơm ?”
 
Thời Vân Thư  vẻ  vui tiến lên khoác tay Thời Minh Phương: “Ông nội, ông  câu  cháu  vui  nhé, cháu gái đến thăm ông chẳng lẽ còn  chọn ngày giờ ?”
 
“Cái đó thì chắc chắn  cần , cháu gái  đến thăm  thì lúc nào cũng ,  còn ước gì con bé ngày nào cũng đến  chứ.” Thời Minh Phương  ha hả, từ trong túi móc  một vốc kẹo mềm mà Thời Vân Thư thích nhất, “Xem , ông nội còn nhớ Vân Thư thích ăn kẹo mềm nhất, mau cầm lấy ăn .”
 
“Cảm ơn ông nội ạ.” Thời Vân Thư  ngọt ngào.
 
Thời Hành và Tịch Ngọc Búi liếc  , đều  hiệu bằng mắt bảo đối phương  .
 
Ông cụ là  thế nào,   thể    sự tương tác của hai . Ông hỏi: “Các con  chuyện gì giấu  , gây  họa gì,  là thằng hai  xảy  chuyện ?”
 
Thời Hành vội vàng “phì phì” hai tiếng: “Phì phì,   . Ba đừng  trù ẻo thằng hai  , bọn nó vẫn .”
 
“Vậy thì các con  ?” Thời Minh Phương  hiểu.
 
Tịch Ngọc Búi đánh giá phòng khách trống trải,  thấy bóng dáng những  khác: “Ba,     ạ? Cả dì Lâm cũng   ở đây.”
 
Thời Minh Phương giơ tay chỉ  vườn : “Hai bà chị em đó sáng sớm   vườn  là chụp ảnh , bây giờ vẫn  . Ta cũng   các    thích chụp ảnh như , ngày nào cũng chụp chụp, hoa thì  gì  mà chụp chứ.”
 
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Ông  cái gì đó?” Ngoài cửa vườn  truyền đến một tiếng gầm giận dữ,  hình Thời Minh Phương run lên, vội vàng ngậm miệng .
 
Hai vị phu nhân mặc váy, đội mũ rơm,  tay ôm hoa tươi  . Một  trang điểm nhẹ, mái tóc tết đuôi ngựa thả  ngực, miệng đang mắng Thời Minh Phương. Còn vị phu nhân còn  trông  vẻ điềm tĩnh hơn, khuôn mặt  nét tương tự với Lâm Cấm, khóe mắt mang theo những vết chân chim, khóe miệng mỉm   hai  đấu võ mồm.
 
“Ông   chứ? Nói ai phiền phức đấy hả?” Miệng Nguyễn Gối Thư như s.ú.n.g máy, b.ắ.n về phía Thời Minh Phương.
 
Đầu Thời Minh Phương lắc như trống bỏi: “   bà , bà  nhầm .” Đồng thời ông liếc mắt  hiệu cho Thời Vân Thư, ý bảo cô mau  chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-211.html.]
 
Thời Vân Thư cầm viên kẹo trong tay,  tiến lên giúp ông nội giải vây: “Bà nội, dì Lâm, cuối cùng hai  cũng  , chúng con  chuyện  thông báo đây ạ.”
 
Thời Hành và Tịch Ngọc Búi cũng : “Mẹ, dì Lâm, hai  mau đến  , chúng con  chuyện  quan trọng  .”
 
Nguyễn Gối Thư kéo Lâm Lam Khê,    cùng Thời Minh Phương, liền  cách ông một ghế.
 
Thời Minh Phương uống một ngụm  để che giấu sự  hổ của : “Rốt cuộc  chuyện gì, mà  tụ tập cả nhà  thế ?”
 
Tịch Ngọc Búi nín , Thời Hành cũng   một lời. Bởi vì cả hai chỉ cần tưởng tượng đến chuyện sắp xảy , là sợ  nhịn  mà  phá lên. Cả hai đều quyết định để Thời Vân Thư mở lời.
 
Thời Vân Thư dũng cảm nhận lấy gánh nặng,  đó vô cùng trịnh trọng   giữa phòng, đối với ba vị trưởng bối thả một quả bom.
 
“Ông nội, bà nội, dì Lâm,  ...  lẽ sắp  thêm một đứa cháu gái nữa đấy ạ.”
 
Ba vị trưởng bối đồng thời kinh ngạc,  đó liền trăm miệng một lời.
 
“Hả?”
 
“Cái gì?”
 
“Ngọc Búi, con  thai ?”
 
Tịch Ngọc Búi đang bụm mặt nín  lập tức đỏ bừng mặt, ngay cả Thời Hành cũng  chút ngượng ngùng.
 
“Cái gì mà cái gì, dì Lâm,   con  thai  ạ.”
 
Bà  ngần  tuổi    thể  thai  nữa. Hơn nữa,   thì   từ sớm, việc gì  đợi đến bây giờ. Dì Lâm cũng thật là, một câu  như sét đánh ngang tai suýt chút nữa  dọa c.h.ế.t bà.
 
Lâm Lam Khê cũng phát hiện  lời  của    gây sốc, ngượng ngùng hỏi: “Vậy thì còn  thể là gì ?”
 
Vẻ mặt Thời Vân Thư lộ  một nụ  cực kỳ khoa trương: “Là chú út và cô út, họ  tìm  con gái .”
“Gì?”