Nghĩ đến tốc độ của Cục Tình huống Đặc biệt, Lâm Cấm ngước mắt   ngoài cửa sổ. Còn mười phút nữa là đến trạm,  đến lễ hội truyện tranh mất hơn nửa giờ, chỉ mong là thời gian vẫn còn kịp.
 
 
Lâm Cấm  đoán  sai. Ngay từ khoảnh khắc video xuất hiện  nền tảng video ngắn, nó   đội an ninh mạng của Cục Tình huống Đặc biệt theo dõi .
 
Cả đám  ở tổng bộ  xem video cả buổi,  khi xác định  phát hiện bất kỳ dấu hiệu chỉnh sửa hậu kỳ nào, ngay trong đêm họ  bay đến thành phố Sóng. Để cho chắc ăn, Thẩm Linh Vũ còn mang theo cả Văn Nhân Chân. Cô   thể điều khiển động vật, nếu đối phương thật sự là  sói,  thì thế nào cũng  một  để giao tiếp.
 
Đáng tiếc cả đám  vồ hụt. Buổi tối  khi khu triển lãm đóng cửa,  sói   ở  tại chỗ,  rõ  chạy  .
 
Đám  Thẩm Linh Vũ  cam lòng, tìm kiếm vài vòng quanh đó cũng  thấy , thậm chí lật tung cả camera giám sát  các đường phố xung quanh cũng  phát hiện  tung tích. Họ  rút lui ngay, mà ở  mai phục quanh khu triển lãm, xem xem ngày hôm   sói  còn xuất hiện  .
 
Mai phục cả đêm, đợi đến khi trời sáng choang,  lục tục kéo đến lễ hội mà vẫn  tìm thấy bóng  khả nghi nào. Ngược , vì  sói  nổi như cồn  mạng,   nhiều cosplayer ngẫu hứng   đổi trang phục, cũng hóa trang thành  sói.  những bộ cosplay  so với bản gốc thì kém cỏi hơn  nhiều, khiến cho Cục Tình huống Đặc biệt, những  cứ ngỡ cuối cùng cũng đợi  con mồi,  mừng hụt một phen.
 
Trì Nguyên  xổm đến tê cả chân, cô lén đổi vị trí,  đến bụi cỏ nơi Thẩm Linh Vũ đang ở, hỏi: “Trứng Cá, lễ hội bắt đầu cả buổi ,   xem  đó  đến ? Hay là  chạy mất ?”
 
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Nếu  chạy, cô cũng  thể tưởng tượng  đối phương  bản lĩnh gì mà  thể tránh  tất cả các camera giám sát.
 
Thẩm Linh Vũ cũng  rõ, hiện tại chỉ  thể kiên nhẫn chờ đợi: “Đợi thêm chút xem , nếu đến trưa mà vẫn   thì chúng  báo cáo  cho Cục trưởng.”
 
Trì Nguyên “ừm” một tiếng,  lén lút lẻn đến chỗ Văn Nhân Chân đang ngủ gật  gốc cây lớn: “Thật Thật,   cảm giác gì ?”
 
Văn Nhân Chân đột nhiên tỉnh giấc, lau nước miếng bên miệng,  thẳng  dậy nghi hoặc hỏi: “Tớ nên  phản ứng gì ?”
 
Trì Nguyên  nhỏ: “Ví dụ như thần giao cách cảm gì đó, trong tiểu thuyết   đều   . Các  huấn luyện động vật sẽ cảm nhận  sự tồn tại của chúng, nếu đối phương thật sự là  sói, theo lý mà   hẳn là  thể cảm nhận  chứ.”
 
Văn Nhân Chân vuốt n.g.ự.c  đang đập bình thường  lắc đầu: “Không , nếu tớ cảm nhận  gần đây  động vật  thể giao tiếp với , tim tớ sẽ đập  nhanh.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-229.html.]
Tuy gặp  nguy hiểm tim cũng sẽ đập nhanh, nhưng giữa hai bên vẫn  sự khác biệt.
 
Trì Nguyên  chút khách khí mà áp tay lên n.g.ự.c Văn Nhân Chân. Sờ thấy nhịp tim của đối phương cũng cùng tần  với , cô thoáng chốc  chút mất mát.
 
Không thể nào   một chuyến tay  , khó khăn lắm mới  thể  thấy  sói trong truyền thuyết, đến nơi  đến một cọng lông cũng  thấy.
 
Trì Nguyên đang định thu tay , nhưng bỗng nhiên, trái tim  lòng bàn tay cô chợt đập nhanh vài nhịp. Cô còn tưởng là  áp tay lâu quá khiến Văn Nhân Chân  chút  hổ, đang định xin , bỗng  thấy tiếng Thẩm Linh Vũ. Đồng thời, Văn Nhân Chân cũng  còn vẻ buồn ngủ nữa, trong mắt nhất thời trở nên trong veo.
 
“Nó xuất hiện !”
 
Đầu óc Trì Nguyên đầu tiên là ong lên, ngay  đó mừng thầm trong lòng: “Ở ?”
 
Cô đột nhiên  đầu, trong mắt đột nhiên đập  một bóng  màu trắng bạc.
 
Người sói vẫn ăn mặc giống như hôm qua, chỉ  điều bộ trang phục da thú     đổi. Không   sắm  từ  một chiếc váy in hình hoạt hình, xiêu xiêu vẹo vẹo mặc  . Nếu bỏ qua cái đuôi lớn đang cụp xuống phía , nó trông hệt như một cô bé loài .
 
Cô bé  sói mở to một đôi mắt màu xanh lục, trong mắt trông  còn vẻ đề phòng như hôm qua, nhưng cũng  cho  khác đến gần.
 
Sự xuất hiện của cô bé  khiến đám đông bên ngoài la hét ầm ĩ, sôi nổi vây  lấy điện thoại  chụp ảnh cô.
 
“Trời ạ! Cô bé đáng yêu quá.”
 
“Mẹ ơi, con  thấy cô bé  sói , ngũ quan  quả thực là tuyệt phẩm.”
 
“Lão sư, cô cosplay tiểu bạch lang  ? Đẹp quá .”
 
Đủ loại đèn flash và tiếng ồn ào vây quanh cô bé. Cái đuôi đang cụp xuống của cô mơ hồ  chút dựng lên, đôi lông mày trắng cũng nhíu . Có  dạn dĩ  duỗi tay  sờ đuôi cô bé,   cô bé nhạy bén nhận , nhanh chóng  đầu há miệng định cắn.