Thẩm Linh Vũ vội đổi cách hỏi khác: “Vậy hình dạng gốc của em là gì? Em  đồng loại ? Em đến từ ?”
 
Cô bé lí nhí đáp: “Cháu  đồng loại. Cháu    đến từ , chỉ nhớ nơi đó   nhiều lá cây.”
 
Trì Nguyên lập tức cập nhật thông tin qua tai  cho Phong Tầm. Người ở đầu dây bên  nhanh chóng mở bản đồ thành phố Sóng, lách cách gõ phím tìm kiếm những công viên và khu rừng gần khu vực triển lãm nhất.
 
Thẩm Linh Vũ cho chiếu những hình ảnh đó lên bức tường trong phòng của cô bé: “Em  thể tìm  nơi ở của  trong  những hình ảnh  ?”
 
Bảy tám tấm ảnh hiện lên  bức tường trắng toát. Cô bé theo bản năng lùi  một bước, một lúc  mới dám can đảm  về phía .
 
Trong ảnh  công viên,  rừng cây, còn  cả một khu cắm trại.
 
Cô bé dựa  những hình ảnh mơ hồ trong trí nhớ, chỉ tay  tấm ảnh cuối cùng: “Cháu... hình như  thấy nơi  . Đêm đó cháu   núi, bên   những  , còn  họ  gì đó về... ngôi .”
 
Khu cắm trại, ngắm .
 
Phong Tầm  tra cứu  bản đồ,  nhanh  tìm  địa điểm thỏa mãn các điều kiện.
 
“Đội trưởng Thẩm, là khu cắm trại Tiểu Sơn. Một tuần  thành phố Sóng  mưa  băng, và khu đó là địa điểm quan sát  nhất.”
 
Thẩm Linh Vũ  rõ, cô cho tắt các hình ảnh và chiếu gương mặt của  lên tường.
 
“Cô bé, em vẫn  trả lời câu hỏi lúc nãy. Nguyên hình của em là gì? Cho bọn chị xem  ?”
 
Cô bé lộ rõ vẻ bối rối, dường như   biến hình  mặt nhiều  lạ.
 
Thẩm Linh Vũ cố gắng  bằng giọng dịu dàng nhất  thể để chứng tỏ    ác ý: “Bọn chị   ý gì khác , chỉ  xác nhận  phận của em thôi, như  chúng  mới dễ  chuyện tiếp .”
 
Cô bé do dự một hồi, cuối cùng cũng buông tay, chống cả tứ chi xuống đất. Tâm niệm  động, trong chớp mắt, một con sói nhỏ màu trắng bạc  xuất hiện giữa phòng.
 
Con sói vẫn mặc chiếc váy của con ,  hình nhỏ hơn  nhiều so với những con sói trưởng thành, bộ lông cũng  thực sự mượt mà.
 
Chút nghi ngờ cuối cùng trong lòng ba  họ cũng tan biến.
 
 là một con sói, hơn nữa còn là một cô sói nhỏ  trưởng thành.
 
Họ lập tức truyền hình ảnh  về tổng bộ, khiến cả đám  ở đó  một phen xôn xao.
 
“Trời đất ơi,  đầu tiên   thấy  sói đấy.”
 
“Dễ thương quá, trông cũng  khác Husky là mấy nhỉ.”
 
Thẩm Bội Dung lập tức  lệnh, yêu cầu ba   cố gắng hết sức để đưa cô bé về.
 
Nhận  lệnh, Văn Nhân liền lên tiếng: “Cô bé, em  thể biến   .”
 
Dứt lời, cô sói nhỏ  biến trở về hình .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-233.html.]
Việc biến hình  vẻ khá tốn sức, cô bé  ôm cái bụng đang réo lên vì đói,  l.i.ế.m môi.
 
Cô bé đói quá.
 
Trong đầu cô bé lúc  chỉ  là cơn đói. Bỗng nhiên, cô bé  thấy tiếng cửa phòng mở .
 
Cô bé cảnh giác  qua, thấy một  đang bước .
 
Trì Nguyên giơ hai tay lên tỏ ý    ác ý,  đặt một ly nước xuống sàn.
 
“Cô bé, thấy em cứ l.i.ế.m môi mãi, chắc là khát nước lắm   !”
 
Một ly nước lớn  đặt  sàn, Trì Nguyên dùng một cây gậy dài đẩy nó đến  mặt cô bé.
 
Cô bé e dè cúi xuống ngửi ngửi ly nước,  khi chắc chắn   mùi gì lạ mới thè lưỡi  l.i.ế.m một ngụm.
 
Cũng chỉ là nước bình thường. Cô bé nhanh chóng cúi đầu l.i.ế.m nước lia lịa.
 
Hành động của cô bé vẫn y hệt như bản năng của loài sói. Trì Nguyên  bưng một ly nước khác đến  uống một ngụm  mặt cô bé.
 
“Này em, nước  uống như thế  , em học theo xem.”
 
Cô bé  vẻ hiểu nhưng   , song cũng  từ chối. Cô bé bắt chước động tác của Trì Nguyên, dùng hai tay nâng ly nước lên miệng.
 
Một ngụm nước lớn trôi  miệng, quả thực  hơn l.i.ế.m  nhiều.
 
Cô bé uống một  cạn sạch,  đó vẫn còn thòm thèm hỏi: “Cháu uống nữa   ạ? Cháu  đói.”
 
“Đương nhiên là , em chờ một chút.” Trì Nguyên đặt đĩa hoa quả  chuẩn  sẵn xuống đất, cũng dùng gậy đẩy về phía cô bé.
 
Đây đều là những loại quả dại thường thấy trong rừng, cô bé cũng  ăn.
 
Nhìn thấy hoa quả, mắt cô bé sáng rực lên, vội vã chộp lấy một nải chuối tiêu  cắn lấy cắn để. Có điều, cô bé     bóc vỏ, cứ thế cắn một miếng nuốt cả vỏ lẫn ruột  bụng.
 
Thấy cô bé cũng khá dễ  chuyện, Trì Nguyên cảm thấy    thể thuận lợi đưa cô bé về.
 
Đợi cô bé ăn uống no nê, Thẩm Linh Vũ mới  đến cửa phòng.
 
Cô   trong, chỉ  từ xa hỏi cô bé tại   tấn công  khác ở khu triển lãm.
 
“Tấn công  khác ạ?” Cô bé lắc đầu, bên mép vẫn còn dính chút nước dưa hấu: “Cháu   ý định tấn công ai cả.”
 
Thẩm Linh Vũ thuật  ngắn gọn tình hình mất kiểm soát của cô bé, đồng thời hỏi tại   chọn  khác mà  nhắm  Lâm Cấm,     Lâm Cấm  gì đó đặc biệt thu hút cô bé .
 
Cô bé nghiêm túc suy nghĩ một lúc,  ngượng ngùng đáp: “Trên  chị ... thơm lắm ạ. Ở gần chị , cháu thấy  dễ chịu.”
“Thẩm Linh Vũ giật , vội vàng hỏi cô bé: “Là cảm giác dễ chịu như thế nào ?”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
 
Thẩm Bội Dung,  đang xem video trực tiếp, cũng tập trung cao độ.