“Đi thôi, chị tớ bảo ở thành phố Sóng  một quán cua hoàng đế cực đỉnh, tớ mời   ăn tối.”
 
Nhìn con  chuyển khoản lên đến năm chữ , Minh Tuệ  khỏi cảm thán.
 
“Trời ơi, chị  hào phóng quá! Cho tớ xin một  chị như thế !”
 
Giang Nhạc cũng gật gù đồng tình: “Anh rể  cũng  trai ghê, đúng là trai tài gái sắc. Mà     chị   vị hôn phu ? Chẳng lẽ là liên hôn gia tộc ?”
 
Lâm Cấm cũng  rõ   liên hôn gia tộc  ,  giờ cô  từng  ai nhắc tới. Có lẽ lát nữa về  hỏi  xem .
 
Cơ mà chị họ cô chỉ lớn hơn Tang Duyệt một tuổi, mới hai lăm tuổi   vị hôn phu, thật sự khiến cô bất ngờ.  đây cũng   chuyện cô  thể bận tâm, dù  chị cô   đây là hôn sự định từ nhỏ,  lẽ  lớn hai bên đều  hài lòng.
 
Ăn kem xong, cả nhóm   tìm một vòng quanh sân chùa nhưng vẫn  thấy bóng dáng vị đạo nhân Du Vân nào, đành tiếc nuối  cổng bắt xe  ăn tối.
 
Vốn dĩ họ định về ngay trong đêm, nhưng   chợ đêm ở thành phố Sóng  náo nhiệt, tối nay còn  buổi biểu diễn di sản văn hóa phi vật thể nổi tiếng, thế là cả năm quyết định ở  thêm một đêm, dời vé tàu cao tốc sang sáng mai.
 
…
 
Thời Vân Thư và Trữ Mặc Thần cùng  treo dải lụa đồng tâm kết lên cây,  đó   hậu viện theo lịch hẹn.
 
Trái ngược với sự ồn ào của tiền viện, hậu viện vô cùng thanh tịnh. Một vị đại sư đang  thiền trong thiền phòng.
 
Trữ Mặc Thần rõ ràng    đầu tới đây. Vừa  cửa,   quen đường quen lối  xuống tấm bồ đoàn, nhắm mắt tĩnh lặng lắng  đại sư tụng kinh.
 
Trước đây Thời Vân Thư cũng từng đến vài , nhưng dù đến bao nhiêu  cô cũng  tài nào  lọt kinh Phật. Song,  vẻ mặt bình thản của Trữ Mặc Thần, cô đành   yên một bên lắng .
 
Buổi tụng kinh kéo dài hơn nửa tiếng mới kết thúc. Thời Vân Thư cứ ngỡ chuỗi âm thanh tra tấn  cuối cùng cũng sắp kết thúc, nào ngờ Trữ Mặc Thần  bắt đầu trao đổi sâu xa với sư trụ trì.
 
Mấy vấn đề  Thời Vân Thư  càng   hiểu, đành lôi điện thoại  nhắn tin riêng cho cô bạn .
 
Đối phương dường như đoán   cô sẽ liên lạc nên tin nhắn  trả lời ngay tức khắc.
 
[Thiếu Nữ Năng Lượng Trứng Cá Muối]: Thấy , tớ  bảo   trụ nổi nửa tiếng mà. Chẳng hiểu Thái tử gia nhà   cái tật gì, tháng nào cũng   một chuyến.  là màn kịch “tín đồ Phật giáo” của giới thượng lưu.
 
[Mây Trắng Mềm Mại]: Tớ sai ,    bao giờ  cùng   nữa. Kinh văn thật sự   hiểu nổi, lẽ  tớ nên  lời  ở nhà với ba .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-236.html.]
[Thiếu Nữ Năng Lượng Trứng Cá Muối]: Cược thua thì chung tiền .
 
Thời Vân Thư liền chuyển một nghìn tệ qua,  kể luôn chuyện  gặp cô em họ cho Trình An Du .
 
[Thiếu Nữ Năng Lượng Trứng Cá Muối]: Em họ    ở đó? Cả nhà các    du lịch ?
 
[Mây Trắng Mềm Mại]: Vốn định  đấy, nhưng thím út tớ đợt   ốm một trận, tuy  nghiêm trọng nhưng vẫn  kiêng gió, nên kế hoạch đành hủy bỏ.
 
[Thiếu Nữ Năng Lượng Trứng Cá Muối]: Tiếc cho sức khỏe của thím  thật. Tớ  tìm  một bài thuốc Đông y bồi bổ cơ thể, gửi cho  ngay đây,  đưa giúp tớ cho thím út nhé.
 
[Mây Trắng Mềm Mại]: Ý đồ của  rõ rành rành   nhé, theo đuổi  tớ mà lấn sân sang cả thím út của tớ luôn.
 
[Thiếu Nữ Năng Lượng Trứng Cá Muối]: Đương nhiên,   tớ mà cưa đổ    thì cũng  gọi thím út  là  nuôi đó.
 
Hai  đang trò chuyện sôi nổi thì  hề để ý cuộc  chuyện giữa Trữ Mặc Thần và sư trụ trì  kết thúc.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
 
Trữ Mặc Thần  dậy,  Thời Vân Thư đang ôm điện thoại  tủm tỉm, ánh mắt   để lộ cảm xúc gì. Anh vắt áo khoác lên cánh tay, thản nhiên : “Đi thôi,  xong việc .”
 
Nụ   môi Thời Vân Thư còn  kịp tắt hẳn khi thấy Trữ Mặc Thần   về dáng vẻ lạnh lùng ít . Cô cất điện thoại  dậy, nụ  cũng biến mất.
 
“Vâng.”
 
Cô bước theo  Trữ Mặc Thần, định vươn tay khoác lấy tay , nhưng vì chiếc áo khoác vướng víu nên cô đành bỏ cuộc.
 
Trữ Mặc Thần dường như cảm nhận  ý định của cô,  chỉ buông một câu: “Đây là chốn cửa Phật, chú ý một chút,”  sải bước nhanh  ngoài.
 
Thời Vân Thư trong lòng dấy lên một cảm giác khó tả, chỉ khẽ đáp một tiếng “ ”.
 
…
 
Vì hôm nay  mời khách nên cả năm  đều cảm thấy bữa cơm  ngon hơn hẳn, đặc biệt là nhà hàng mà Thời Vân Thư giới thiệu quả thực  chê   .
 
Nhà hàng  nép  trong một con ngõ nhỏ, là một nhà hàng tư gia,  nhận khách vãng lai.  vì  Thời Vân Thư đặt  nên khung giờ  chỉ  duy nhất bàn của nhóm Lâm Cấm.
 
Món cua hoàng đế trứ danh của quán   khác biệt so với các nhà hàng hải sản khác. Nguyên liệu  vận chuyển bằng đường hàng  từ nước ngoài về mỗi ngày, đảm bảo  đưa lên bàn ăn trong thời gian sớm nhất. Đến tận lúc chuẩn  chế biến,   vẫn còn cảm nhận  hương vị tươi mới của biển cả  những con cua.