“Chứ    bây giờ? Nhìn tình hình  là  chúng  qua đó thể nào cũng  chặn . Với ,   thì cũng  ăn cơm chứ. Đã đến đây  thì chi bằng để tớ kiếm một mớ .”
 
Thái độ của đám    rõ ràng, họ   một lời nào  mặt  lạ. Hai cô đoán chừng  còn  kịp ló mặt    đuổi về .
 
Nếu cứng đầu một chút,  khi còn  cả đám để mắt tới.
 
Trước khi   tình hình cụ thể của đóa hoa bảy màu, họ  nên đ.â.m đầu   kẻ c.h.ế.t .
 
 còn một lý do khác, một lý do mà Lâm Cấm  tài nào chấp nhận .
 
Có nhiều  như thế  mà  cho cô kiếm tiền thì thà g.i.ế.c cô  còn hơn.
 
Trước đây    chơi chung thì  , nhưng giờ  đến nơi thế ,  kiếm chác một phen thì thật   với tiền xăng xe.
 
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Hơn nữa, cô  tích trữ bao nhiêu xúc xích tinh bột như  mà  bán ,  thể lãng phí hết .
 
Với , nếu đóa hoa bảy màu thực sự là thiên tài địa bảo, lát nữa khung cảnh chắc chắn sẽ vô cùng hỗn loạn. Hai  đương nhiên  chờ thời cơ  nhất để đục nước béo cò.
 
Và tiền đề của thời cơ  nhất đó chính là  một lý do hợp tình hợp lý để xuất hiện.
 
Ai    bán xúc xích nướng ở rừng nguyên sinh chứ? Đừng quên  Hoa Hạ  mặt ở khắp  nơi.
 
Tới vùng cực hàn còn   Hoa Hạ mở nhà hàng, trong rừng rậm Amazon cũng   bán mì gói, cô bán chút xúc xích nướng thì   ?
 
Khóe miệng Tang Duyệt giật giật,   bái phục cô bạn  của .
 
Lặn lội ngàn dặm đến đây chỉ để bán xúc xích nướng, bảo  cô   gì cũng thành công.
 
Lò nướng điện  nóng, dầu sôi, Lâm Cấm liền thả từng cây xúc xích  chảo.
 
Tang Duyệt cũng xắn tay áo lên phụ giúp,  một bên dùng que tre xiên xúc xích.
 
Chỉ  tiếng “xèo xèo” vang lên, một mùi hương thơm nức mũi lập tức lan xa hàng trăm mét.
 
Đám    canh mấy ngày nay ngửi thấy mùi hương  liền phấn chấn tinh thần, lập tức  dậy tìm xem ai đang nổi lửa nấu nướng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-253.html.]
 
Nhìn quanh chẳng thấy bóng , nhưng mùi thơm quyến rũ  khiến cơn thèm trong bụng  nhiều  trỗi dậy.
 
Nhóm  ở gần Lâm Cấm nhất thì bụng  bắt đầu sôi ùng ục. Họ men theo mùi hương tìm đến nơi, và chiếc bánh quy khô trong miệng bỗng trở nên vô vị.
 
Mẹ kiếp, mấy  bán hàng rong bây giờ đỉnh thật, chạy tuốt  cả rừng nguyên sinh để bán xúc xích nướng”
“Khu rừng rậm nguyên sinh   ở một nơi hẻo lánh, bốn bề   lấy một trạm tiếp tế nào.
 
Mà cho dù , trạm gần nhất cũng cách đây hàng chục cây . Bởi , một quầy bán xúc xích nướng  thể vượt qua muôn trùng cách trở để đến  đây, thật chẳng khác nào vị cứu tinh từ  trời rơi xuống.
 
Những  khác cũng  thấy bóng dáng của Lâm Cấm và Tang Duyệt. Thấy hai cô gái chỉ lặng lẽ dựng quầy ở cách đó mấy trăm mét chứ   gần, một vài   thoáng nới lỏng cảnh giác.
 
 vẫn  những  giữ thái độ cảnh giác cao độ. Họ  ở đây mấy ngày mà chẳng thấy bóng dáng  bán hàng rong nào, sự xuất hiện đột ngột  tự nhiên là  đáng nghi.
 
Dù , vẫn  ai chủ động tiến lên dò hỏi. Họ đành nuốt nước bọt hít hà mùi thơm quyến rũ, tiếp tục gặm thứ lương khô cứng ngắc để qua ngày.
 
Chưa mở hàng  nhưng Lâm Cấm chẳng hề sốt ruột. Cô thong thả quét một lớp dầu lên chảo, nướng xúc xích đến khi chúng cháy xèo xèo, mỡ tứa  thơm nức.
 
Không  khách, cô cũng chẳng lo. Tệ nhất thì nướng xong tự  ăn, cô một xiên, Tang Duyệt một xiên, coi như bù  cho bữa trưa còn  kịp ăn.
 
Cuối cùng,    bao nhiêu mẻ xúc xích  nướng lên, nhóm  ở gần họ nhất   mùi thơm hành hạ đến  chịu nổi nữa.
 
Một  trai trẻ trong  đó  chủ động bước đến mua một xiên.
 
Anh  im bặt   lời nào, chỉ lặng lẽ quét mã QR  tấm bảng   sang một bên chờ.
 
Lâm Cấm và Tang Duyệt dĩ nhiên cũng   điều,  hỏi han gì thêm. Anh   mấy xiên thì họ nướng bấy nhiêu.
 
Người đàn ông mua  xúc xích một cách thuận lợi thì   ngạc nhiên. Anh  cứ ngỡ sẽ  hỏi chuyện, thậm chí  bịa sẵn lý do mà chẳng  ai hỏi đến.
 
Lẽ nào hai   đúng là dân bán hàng rong thật?
 
Có  tiên phong, những  còn   gặm bánh quy nén mấy ngày nay cũng  thể cầm cự thêm, rủ  kéo đến mua xúc xích nướng.
 
Mười đồng hai xiên   là quá đắt, cả đám  mua liền một lúc cả đống.