Bị phớt lờ  , lão già nhà họ Ôn tức đến nỗi suýt giậm chân tại chỗ. Trong mắt lão tóe lên tia  lạnh lẽo, đằng đằng sát khí, đặc biệt là khi lướt qua Thẩm Linh Vũ, sự thù địch càng  hề che giấu.
 
Thẩm Linh Vũ cũng đáp  bằng một cái phớt lờ, phủi bụi  eo  ngẩng đầu  theo  .
 
Lão già tức sôi máu!
*Lũ khốn,  ông đây sẽ g.i.ế.c hết chúng mày!*
 
Khi  của Cục Đặc Tình  đến lối  khu rừng, họ  thấy một tấm biển gỗ cắm  mặt đất mà trán giật giật.
Đây là đến đây cắm trại  gì!
 
Nhung Nhung đang  cạnh Văn Nhân, khi  thấy tấm biển gỗ liền khịt khịt mũi trong  khí.
Hình như, cô bé ngửi thấy một mùi hương quen thuộc.
 
Tất cả  tập hợp đông đủ, trang  chỉnh tề. Mỗi nhóm đều lấy  một vài dụng cụ đặt ở lối  để kiểm tra. Ngay cả Thẩm Bội Dung cũng lấy  máy đo huyền khí, nhưng các chỉ   máy hỗn loạn,    thể đưa  một con  chính xác.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
 
Bà cất máy đo ,   dặn dò   đeo khẩu trang kỹ càng,  đó dẫn đầu đoàn  tiến  khu rừng.
 
…
 
Trong khi đó, Lâm Cấm và Tang Duyệt, hai    rừng từ , đều  bọc kín  từ đầu đến chân. Tang Duyệt cũng   Lâm Cấm tìm   mấy thứ , cả   che kín mít, chỉ chừa  đôi mắt. Cô cũng  trang  y hệt. Nếu   khu rừng nguyên sinh  âm u, gần như   ánh nắng lọt , chắc cô  nóng đến mức   nổi.
 
Mỗi  cầm một cành cây để mở đường, tay trong tay, dựa  la bàn để tìm vị trí của đóa hoa bảy màu.
 
Theo định vị của nhà nhiếp ảnh, hoa bảy màu  ở phía nam lối  rừng, chỉ cần  thẳng vài trăm mét là  thể thấy một con suối. Từ con suối  thêm một đoạn ngắn nữa,  một  đất xanh mướt sẽ thấy một đóa hoa rực rỡ bảy sắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-256.html.]
 
Thế nhưng, hai    lòng vòng trong rừng hơn nửa tiếng đồng hồ. Suối thì tìm thấy , nhưng đóa hoa bảy màu thì đến cái bóng cũng  thấy . Càng  sâu  trong, tín hiệu điện thoại càng yếu dần  biến mất. Ngay cả các loại máy tăng cường tín hiệu mà Tang Duyệt mang theo cũng sắp vô dụng, chỉ còn chiếc la bàn là miễn cưỡng dùng .
 
Họ  thêm hai vòng nữa, cuối cùng   về bên bờ suối.
 
Lâm Cấm  dòng suối trong vắt  một dấu vết ô nhiễm, vẻ mặt đầy phức tạp.
“Lạ thật, nếu tay nhiếp ảnh    dối, thì đích đến  ở ngay đây. Tại    tìm thấy gì cả?”
 
Tang Duyệt  xổm xuống vạch đám cỏ  xem xét. “ là lạ thật. Em  tra thông tin về tay nhiếp ảnh đó, danh tiếng  ,  thể nào lừa . Định vị cũng chỉ đúng chỗ , liệu  khi nào  ai đó nẫng tay   ?”
 
Bên ngoài  bao nhiêu  vây quanh,  là sợ sương độc  dám , nhưng chắc chắn sẽ  kẻ to gan lẻn  . Có thể kẻ đó   hái hoa bảy màu,  đó  thản nhiên  về  trộn  đám đông.
 
“Chắc là  thể. Nếu hoa bảy màu   ai phát hiện thì đúng là    thể lẻn  dễ dàng.  một khi   phát hiện, đám   chắc chắn sẽ đề phòng lẫn ,  cho ai   .” Lâm Cấm chỉ  mặt đất gần bờ suối. “Bùn đất xung quanh còn ẩm ướt và   dấu chân nào, chứng tỏ trong mấy ngày nay, chúng  là những  đầu tiên  đây.”
 
Tất nhiên, vẫn  khả năng cao thủ nào đó dùng khinh công để tránh né đám đông, nhưng lớp sương độc trong rừng dày đặc đến mức  tan, tầm  xa  đến trăm mét. Hơn nữa, cây cối rậm rạp chằng chịt, chỉ cần sơ sẩy là lạc đường ngay. Ánh sáng mặt trời duy nhất  thể lọt  chỉ là những tia nắng yếu ớt xuyên qua kẽ lá.
 
Lâm Cấm  lớp sương độc ngày một dày đặc, ánh mắt trầm xuống. Lúc mới , sương  đến mức ,  mà chỉ vài phút trôi qua  lan rộng  như . Cô vội lấy điện thoại , mở một bức ảnh  chụp lúc nãy. So sánh hai bức ảnh, cô nhận  lớp sương độc  dày lên  chỉ một chút.
 
“Có chuyện gì ? Chị phát hiện  gì ?” Tang Duyệt đội chiếc mũ ướt sũng  đến  mặt Lâm Cấm.
 
Nhìn những giọt sương  mũ của cô , Lâm Cấm càng chắc chắn hơn với suy đoán của . Họ đang mặc áo khoác chống nước, chống cháy, những giọt nước đọng  quần áo sẽ trôi  ngay lập tức.   , những giọt sương  mũ của Tang Duyệt  những  chảy xuống mà còn ngưng tụ ngày một nhiều với tốc độ mắt thường  thể thấy.
 
Lâm Cấm chợt nhớ  chuyện xảy  ở núi Bất Bình mấy tháng . Khi đó, sương mù cũng đột nhiên xuất hiện, chỉ trong nháy mắt  bao trùm cả ngọn núi. Mãi cho đến khi rễ cây mặt  xuất hiện, sương mù mới tan  một chút.