Mấy năm gần đây, yêu ma quỷ quái ở Hoa Hạ xuất hiện ngày một nhiều, tính riêng năm nay    năm .
 
Giờ đây, khi giao long tác loạn ở vùng biển Sóng,    những  hoảng sợ, mà ngược  còn  cảm giác “ngày  cuối cùng cũng  đến”.
 
Kể từ  nhặt  tấm lệnh bài kỳ quái trong khu rừng nguyên sinh  , ai cũng hiểu rằng những chuyện mà quốc gia cố gắng che giấu  lẽ  thể giấu  nữa, thậm chí   một ngày nào đó sẽ   bùng nổ.
 
Vì , trong chiến dịch “Trảm Giao” , tất cả   đều mang trong  quyết tâm tử chiến.
 
Viết xong di thư, còn hai tiếng nữa là đến giờ xuất phát. Hai tiếng còn   là thời gian để   tự do chuẩn .
 
Phần lớn   đều tranh thủ thời gian bổ sung trang ,  thì vẽ bùa,  thì lau chùi vũ khí,  một ai ngơi tay.
 
Văn Nhân Thật cầm một chiếc lược gỗ tử đàn nhẹ nhàng chải tóc cho Nhung Nhung, tết cho cô bé hai b.í.m tóc xinh xắn  kẹp lên hai chiếc kẹp tóc hình trứng ốp la.
 
“Nhung Nhung ngoan lắm, đợi khi nào về chị sẽ dắt em  ăn một bữa thật thịnh soạn.” Cô hôn lên trán Nhung Nhung.
 
Nhung Nhung đang bưng một đĩa trái cây ăn đến vui vẻ quên trời đất,   liền lấy mu bàn tay quệt miệng, để lộ hàm răng dính đầy màu đỏ của trái cây.
 
“Vậy em  ăn hải sản thật là đắt tiền, nhất là loại  mới vớt từ  biển lên  ạ.”
 
Văn Nhân Thật vui vẻ đồng ý: “Đương nhiên , em cứ ăn thỏa thích, về  chúng  sẽ đánh chén một bữa  trò.”
 
Trì Nguyên và Thái Hư Tử   một chồng giấy bùa vàng trống trơn, tay cầm bút cắm cúi vẽ.
 
Phong Tầm và các nhân viên hậu cần khác túc trực bên cạnh hỗ trợ, hễ một lá bùa  vẽ xong là lập tức  thu  và   một tờ giấy trắng, biến việc vẽ bùa thành một dây chuyền sản xuất thực thụ.
 
Tùng Thanh  thể tự vẽ bùa, thấy  chỉ đành cùng các sư  sư tỷ dạy cho một nhóm  cách  chú ngữ. Đến lúc đó, hiện trường chắc chắn sẽ hỗn loạn, bất kể là bùa gì, chỉ cần dùng  là cứ ném  hết.
 
Còn những  của các gia tộc cổ võ cũng đang khởi động tay chân, thậm chí  lúc  còn  ngần ngại dạy cho  khác vài chiêu phòng .
 
Hà Mật Uẩn và Hoàng Vũ thì dẫn theo các thành viên khác của Cục Đặc Tình kiểm kê và phân phát vũ khí. Ai   dùng s.ú.n.g cũng   sân tập bên cạnh học cấp tốc, b.ắ.n vài phát  bia gỗ.
 
Giữa  khí khẩn trương bận rộn đó, Thẩm Linh Vũ   lau kiếm mà  đến  mặt Thẩm Bội Dung, hỏi xem cô  thể  ngoài một lát  .
 
Thẩm Bội Dung đang lau bụi  thanh kiếm của ,   cũng  hỏi nhiều mà đồng ý cho cô nghỉ.
 
Được phép, Thẩm Linh Vũ   đến chỗ Phong Tầm đang hỗ trợ   để nhờ giúp đỡ.
 
Phong Tầm  xong mục đích của cô thì chỉ ngẩn  một lúc,  đó liền lôi laptop   xuống. Cô nhanh chóng tra cứu định vị  mạng, một phút   gửi thông tin tìm   điện thoại của Thẩm Linh Vũ.
 
“Tớ gửi  điện thoại   đấy, nhưng chỉ còn hai tiếng nữa là xuất phát,  nhanh  nhanh về nhé.”
 
Thẩm Linh Vũ  cảm ơn  xoay  rời . Cô  khỏi phòng họp,  thang máy xuống ga .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-290.html.]
Lấy chìa khóa xe  bấm mở khóa, cô  định lên xe thì  thấy tiếng bước chân dồn dập phía .
 
Quay đầu  , là Sơn Kha  đuổi theo.
 
Sơn Kha chặn Thẩm Linh Vũ , chỉ  hai từ: “Đi cùng.”
 
Thẩm Linh Vũ khẽ nhướng mày,   gì mà mở cửa xe   .
 
Sơn Kha cũng nhanh chóng   ghế phụ,  cài dây an  xong, chiếc xe  vút  khỏi bãi đỗ.
 
Suốt chặng đường, cả hai đều im lặng, chỉ lặng lẽ ngắm  những tòa nhà lướt qua bên ngoài cửa sổ.
 
Chiếc xe chạy từ vùng ngoại ô hẻo lánh  trung tâm thành phố Kinh, thông suốt  thẳng đến chân một tòa nhà lớn.
 
Thẩm Linh Vũ đỗ xe bên lề đường,  dòng  qua   cửa chính  bấm gọi một  điện thoại.
 
Điện thoại đổ chuông hai giây thì   bắt máy. Không đợi đối phương lên tiếng, cô  tự giới thiệu:
 
“ là Thẩm Linh Vũ.   thể gặp cô một lát  ? Có chuyện   với cô.”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
 
Đầu dây bên  là một  lặng, chỉ  tiếng hít thở đều đều truyền qua ống .
 
Thẩm Linh Vũ  thúc giục, ngón tay gõ nhẹ lên vô lăng, kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của đối phương.
 
Ngay  đó, điện thoại  ngắt, chỉ còn  tiếng tút tút kéo dài.
 
“Cô  đồng ý ?” Sơn Kha  bên cạnh hỏi.
 
Thẩm Linh Vũ nhún vai: “Không  gì cả.”
 
Sơn Kha cụp mắt xuống, bàn tay vô thức siết chặt vạt áo.
 
Thẩm Linh Vũ  tấm biển hiệu  nóc tòa nhà qua cửa kính xe, thầm đếm thời gian trong lòng.
 
Năm phút nữa  , cô sẽ .
 
Chưa đầy một phút , cánh cửa xoay màu vàng bắt đầu chuyển động, một cô gái từ bên trong bước .
 
Khóe miệng Thẩm Linh Vũ khẽ nhếch lên. Cô hạ hết cửa kính xuống  vẫy tay về phía cô gái.
 
“Bên .”
 
Cô gái  thấy tiếng gọi liền  sang, thấy hai   xe thì liền  tới bên đường, mở cửa   .
 
“Tìm   chuyện gì?”