Quản gia và các cô giúp việc đều  việc   đấy, ai nấy đều  phận sự của .
 
Tính , Lâm Cấm  thành  nhàn rỗi nhất nhà.
 
Cô thu tầm mắt ,   phòng  đồ, lấy điện thoại và những vật dụng cần thiết  đeo ba lô lên, mở cửa   ngoài.
 
Phòng của Lâm Cấm  sát vườn hoa,   ngoài   xuyên qua sân  mới tới  sân .
 
Nhà tứ hợp viện  một điểm   là thế, quá rộng,  khỏi cửa cũng   một lúc lâu.
 
Vừa đến sân , cô   thấy tiếng mấy  trò chuyện vọng  từ phòng khách.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
 
Lâm Cấm  ngoài hành lang  , thấy  nuôi đến chơi, đang  trò chuyện với cả nhà.
 
Mọi  đều  mặt, ngay cả bác dâu lớn mới xuất viện cũng ở đó.
 
Lâm Cấm  về phía phòng khách,  đến gần   Lâm Lam Khê phát hiện.
 
Bà vẫy tay gọi cô: “Cấm Cấm,  đây với bà ngoại nào.”
 
“Dạ!”
 
Lâm Cấm bước  phòng chào hỏi  ,  đến  xuống giữa Lâm Lam Khê và Nguyễn Chẩm Thư.
 
“Bà ngoại,   đang  chuyện gì thế ạ? Con ở ngoài   thấy tiếng .”
 
Lâm Lam Khê : “Bọn  đang  chuyện về  nuôi của con.”
 
“Mẹ nuôi  chuyện gì ạ?”
 
Lâm Cấm  sang An Thanh Mạn, thấy bà đang gượng , vẻ mặt thoáng nét u sầu.
 
An Thanh Mạn thở dài: “Còn ai  đây nữa, là  và  họ con chứ ai. Hai  đó chẳng bao giờ   bớt lo .”
 
Lâm Cấm khẽ nhíu mày: “Cậu và    nhiệm vụ ạ?”
 
Sắc mặt An Thanh Mạn càng thêm âu sầu: “Nếu chỉ là   nhiệm vụ bình thường thì  . Sáng sớm nay  mơ thấy  họ con  thương, mà còn là trọng thương  qua khỏi,   giật  tỉnh giấc.”
 
“Sau đó  càng nghĩ càng lo, liền gọi điện cho  họ con nhưng  ai  máy. Mẹ  gọi cho  con, cuối cùng vẫn  ai bắt máy.”
 
“Bình thường hai  họ sẽ    nhiệm vụ cùng lúc, mà dù   thì cũng sẽ  một   điện thoại. Giờ cả hai đều  , lòng  cứ bất an  yên.”
 
Lâm Ý Văn nhẹ nhàng an ủi bà: “Chị đừng quá lo lắng, giấc mơ thường trái ngược với thực tế mà. Có lẽ họ chỉ đang bận nên  tiện  máy thôi.”
 
“ đó chị dâu,  cả và Tiểu Thượng chắc chắn sẽ bình an vô sự.” Tịch Ngọc Bối cũng  thêm .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-292.html.]
Nghe  nhưng trong lòng An Thanh Mạn vẫn lo lắng khôn nguôi.
 
Bà  bao giờ lo lắng đến thế,  đây cũng  từng  giấc mơ tương tự. Bây giờ đột nhiên mơ thấy chuyện ,    thể yên tâm cho .
 
Lâm Cấm do dự một lát  hỏi: “Mẹ nuôi,     họ   nhiệm vụ ở   ạ?”
 
An Thanh Mạn bất lực lắc đầu: “Nếu   thì  . Nhiệm vụ của  họ con là bí mật, nó  bao giờ  với  những chuyện .”
 
“    tình cờ   con dặn  họ  mặc ấm ,  đoán là một nơi nào đó  lạnh.”
 
Lâm Cấm hiểu , cô im lặng  hỏi thêm về chủ đề  nữa.
 
Lâm Ý Văn chợt để ý thấy Lâm Cấm đang đeo ba lô, bà thắc mắc hỏi: “Cấm Cấm, con  định  ngoài ?”
 
Lâm Cấm gật đầu, liếc  đồng hồ  vội vàng cầm túi  dậy: “Mẹ, con đang định  với  đây. Con  chút việc   ngoài một chuyến.”
“Thành phố An, phòng 303 ký túc xá.
 
Mấy cô gái   thả lỏng  một buổi chiều dài, đang ríu rít bàn  xem tối nay nên ăn gì thì cửa phòng bật mở.
 
Cả ba   đầu  thì thấy Lâm Cấm đang xách lỉnh kỉnh mấy ly  sữa bước .
 
Họ đồng loạt dụi mắt,  bóng   ở cửa mà cứ ngỡ  hoa mắt.
 
“Cấm Cấm!”
 
“Trời ơi,  là tớ học bài nhiều quá nên hoa mắt ? Sao   ở đây?”
 
“Ủa   chứ,  bay lúc nào thế? Biết thế  nhờ  xách tay cho tớ cái bánh kẹp .”
 
Lâm Cấm đặt mấy ly  sữa lên bàn,  tinh nghịch áp đôi tay lạnh buốt của  lên má Giang Nhạc, “Thấy rõ , tớ   ảo giác  nào?”
 
“Á! Rõ , rõ ,  là bà chúa tài lộc của bọn tớ!” Giang Nhạc vội rụt đầu  xin tha.
 
Minh Tuệ nhanh tay vớ lấy ly  sữa của , dùng răng xé toạc lớp vỏ bọc ống hút  dứt khoát chọc thủng lớp màng bọc. 50% đường, nhiều đá,  còn  thêm cả trân châu khoai dẻo và trân châu hoàng kim mà cô nàng thích nhất.
 
“Mà   về đột ngột thế,   bảo tuần  mới về ?” Cô nàng  nhai trân châu  hỏi.
 
Hoa Dĩ và Giang Nhạc cũng  tìm  ly của , mỗi  cầm một ly  đối diện Lâm Cấm.
 
“ đó,  tự dưng   về thế? Không lẽ chỉ để mời bọn tớ uống  sữa thôi đấy nhé!”
 
Lâm Cấm cúi đầu trả lời tin nhắn  tới, m.ô.n.g còn  kịp ấm chỗ  cầm ly  sữa còn   dậy.
 
Cô nàng tỏ vẻ bí hiểm, hất đầu về phía cửa, “Đi thôi, tớ mời   một bữa thịnh soạn.”
 
Ba cô nàng đang uống  sữa  , ánh mắt đứa nào đứa nấy đều ngơ ngác khó hiểu.