“Phải, chính là Sóng Hải  hot search.”
 
Khóe môi Lâm Cấm khẽ cong lên một nụ  nhạt. “Hot search  Sóng Hải  tàu  lật, cô tìm   chuyện  thì  ích gì?”
 
Thẩm Linh Vũ  về phía , dõi theo dòng xe cộ tấp nập  đường.
 
Người  qua , một khung cảnh thái bình, yên ả.
 
Giữa khung cảnh yên bình thế ,  lẽ chẳng mấy ai ngờ  rằng, thời thế   đổi từ lâu.
 
Thẩm Linh Vũ  với vẻ tán thưởng: “Cô  thông minh, cũng   năng lực. Việc  thể một  báo thù cho Hứa Nhiễm  chứng minh cô    m.á.u lạnh.”
 
“Lần    một vụ lật thuyền thông thường, mà là do một con Giao đang tác oai tác quái  đáy biển. Cấp   huy động  bộ lực lượng,  lệnh cho chúng   dùng  cách để tiêu diệt nó.”
 
“Bất cứ ai trong chúng  cũng  sợ chết, cũng sẵn sàng đối mặt với cái chết, nhưng điều duy nhất chúng  lo lắng là con Giao đó sẽ tiếp tục gieo rắc tai họa cho nhân gian.”
 
Thẩm Linh Vũ  đầu , ánh mắt  Lâm Cấm  tha thiết  khẩn khoản: “Vì , Lâm Cấm, với tư cách cá nhân,   mời cô cùng chúng  tiêu diệt con Giao .”
 
Lâm Cấm khoanh tay  ngực, dựa   ghế xe. “Một câu chuyện  , cô    thể   biên kịch đấy.”
 
Sơn Kha  cạnh sốt ruột : “Lâm Cấm, chúng   đùa với cô , chuyện con Giao  loạn  đáy biển là thật. Chúng  chỉ  năm phần chắc chắn sẽ thắng  nó. Tuy  rõ vì  cô  tốn công che giấu  phận, nhưng tình thế hiện giờ chỉ  thể tìm đến cô thôi.”
 
Lâm Cấm im lặng một lúc  lôi điện thoại  khỏi túi. “Hai vị  đùa ,  chỉ là một  bình thường, e là  giúp  gì . Người nhà gọi,    đây.”
 
Cô huơ huơ màn hình điện thoại đang sáng lên,  đẩy cửa xuống xe,     máy: “Alo ba, con đang ở  lầu, lên ngay đây ạ.”
 
Sơn Kha lập tức tháo dây an , định mở cửa đuổi theo nhưng  Thẩm Linh Vũ giữ chặt .
 
“Kéo    gì?” Cô  vội vàng  đầu.
 
Thẩm Linh Vũ kéo cô     ghế. “Thôi bỏ . Lời cần   cũng   hết . Nếu cô    , chúng  cũng  thể kề d.a.o  cổ ép .”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
 
Sơn Kha  theo bóng lưng  một chút do dự của Lâm Cấm, bất lực đóng sầm cửa . “Là  đoán sai , cô  thật sự  giả ngốc đến cùng.”
 
“Đây cũng chẳng   đầu, cô nên quen dần .”
 
Thẩm Linh Vũ nhanh chóng chấp nhận sự thật, giúp cô  thắt  dây an ,  buông tay lái, khởi động xe rời khỏi tập đoàn Lục Ý.
 
 khi chiếc xe   khuất, Lâm Cấm,  đáng lẽ  lên lầu,  lặng lẽ bước  từ cửa xoay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-300.html.]
 
Cô  bên lề đường,  theo chiếc xe   xa, tay mân mê sợi dây chuyền  cổ, hồi lâu  .
 
 
Gió biển lồng lộng thổi tung mái tóc Lâm Cấm. Cô buông thõng tay, ánh sáng lấp lánh từ viên đá Thần Oánh  cổ cũng dần dần lụi tắt.
 
Giữa hàng loạt ánh mắt kinh ngạc của  , cô lấy đà  nhảy thẳng từ  sườn núi xuống.
 
Đáp xuống bãi cát, cô  bộ dạng thê thảm của Thẩm Linh Vũ, khẽ nhếch môi.
 
“Có chút việc nên đến muộn, chắc  trễ quá chứ!” Cô cúi  đỡ Thẩm Linh Vũ dậy.
 
Thẩm Linh Vũ phủi lớp sỏi đá  quần áo, càu nhàu: “Cô mà đến muộn thêm một bước nữa là   đời nhà ma .”
 
Lâm Cấm liếc mắt đánh giá cô  một lượt.
 
Tấm lưng vì  rơi từ  cao xuống mà m.á.u thịt be bét, quần áo rách thành từng mảnh giẻ, áo chống đạn cũng chẳng  bay   mất.
 
Vết thương lớn đến mức  thể dùng từ “thê thảm” nào để diễn tả, trông chẳng khác gì  sắp chết.
 
Lâm Cấm lôi từ trong túi  một lọ thủy tinh nhỏ, bên trong chứa mười mấy viên tinh thể màu xanh biếc.
 
Cô cắn bật nắp lọ,  hiệu cho Thẩm Linh Vũ đưa tay .
 
Thẩm Linh Vũ xòe lòng bàn tay, một viên tinh thể màu lục lớn bằng móng tay rơi xuống từ trong lọ.
 
“Đây là?” Cô  cầm viên tinh thể, khó hiểu hỏi.
 
“Thuốc chữa thương.” Lâm Cấm  giải thích nhiều, cầm viên Thần Oánh  đến bên cạnh Tịch Thượng vẫn còn đang ngơ ngác,  xổm xuống đỡ  dậy. “Anh họ,    chứ?”
 
Tịch Thượng,  vẫn còn sốc từ lúc Lâm Cấm xuất hiện,  thấy tiếng gọi mới  hồn, lắc đầu theo phản xạ: “Anh  . Cấm Cấm,  em  ở đây?”
 
Em họ   nên ở Kinh Thị ? Sao cô bé  đến nơi quái quỷ ?
 
Khoan ,  giọng điệu của em họ, cô bé  quen   của Cục Tình báo Đặc biệt!
 
Tịch Thượng trợn tròn mắt, kinh ngạc như  sét đánh ngang tai.
 
Cục Tình báo Đặc biệt là nơi nào, mấy hôm   mới  . Lẽ nào em họ của   là một dị năng giả?