Thẩm Bội Dung  đến khô cả nước miếng mà Lâm Cấm vẫn  đổi ý, bà đành bất lực   về chỗ của .
 
 bà  bỏ cuộc. Một ngày  đưa  nhân tài  về Cục Tình báo Đặc biệt, bà một ngày   yên lòng.
 
Người như thế  chỉ  ở trong cơ quan nhà nước thì bà mới an tâm, chứ lỡ  gia tộc khác lôi kéo mất, bà   cũng chẳng  chỗ mà .
 
Lâm Cấm bắt đầu thấy buồn ngủ, liền cởi áo khoác đắp lên .
 
Thấy Nhung Nhung cũng đang cuộn tròn ngủ, cô  hề keo kiệt mà chia một nửa chiếc áo khoác đắp lên lưng nó.
 
Cô kéo tấm che cửa sổ xuống,  đầu  trong nhắm mắt dưỡng thần.
 
Ngủ  vài phút, Lâm Cấm   đầu ,  Trì Nguyên đang vẽ bùa  bâng quơ hỏi: “Trong đám  đến hôm nay, cô   ai dùng phi châm  vũ khí ?”
 
Trì Nguyên  thấy tiếng liền ngẩng đầu,  quanh  chỉ  mũi : “Cô đang  chuyện với  ?”
 
“ .” Lâm Cấm  thẳng dậy, lấy điện thoại  mở một bức ảnh. “Hoặc là ai giỏi dùng loại vũ khí .”
 
Trì Nguyên đặt đồ trong tay xuống, ghé sát  , thấy đó là một cây kim bạc mảnh như sợi lông trâu, nếu   kỹ thì    thể thấy .
 
Cô trầm ngâm một lát,  huých  Thẩm Linh Vũ vẫn đang ủ rũ: “Trứng Cá, ba năm  cái gia tộc tranh quặng sắt với chúng  là nhà nào  nhỉ? Tớ nhớ   dùng chính loại vũ khí , hồi đó tớ còn  chơi lén nữa.”
 
Thẩm Linh Vũ đang chìm trong mây đen u ám   liền ngẩng đầu, những  khác đang  việc riêng cũng túm tụm .
 
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Mấy  cùng  xem bức ảnh, trong đầu ai cũng lờ mờ  chút ấn tượng.
 
Thẩm Linh Vũ : “Nếu  nhớ  nhầm thì một đứa con cháu chi thứ của nhà họ Vương chuyên dùng kim bạc,  còn  cả chiêu Bạo Vũ Lê Hoa Châm nữa. Trước đây còn  mệnh danh là sát thủ chuyên dùng ám khí.”
 
“ là tên đó ! Hồi đó   tớ  găm mấy cây kim,   bác sĩ  dùng kính hiển vi mới gắp  .”
 
Trì Nguyên trả điện thoại  cho Lâm Cấm: “Cô hỏi cái   gì? Cũng là kẻ thù của cô ?”
 
Lâm Cấm thẳng thắn thừa nhận: “Là kẻ thù,   lấy cái mạng chó của .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-308.html.]
 
Mấy  đang hóng chuyện sững sờ,  ngay lập tức tản  như chim vỡ tổ, ai về chỗ nấy.
 
Tổn thọ mất thôi, lẽ  họ  nên nhiều chuyện.
 
Phong Tầm vốn nhanh tay  tra   thông tin của  ,  thấy câu đó, cô lẳng lặng xóa hết dữ liệu  tìm .
 
Cô   thấy gì hết, tất cả đều  từng  thấy,   sống  c.h.ế.t  liên quan gì đến cô.
 
Thẩm Bội Dung thò đầu , liếc  bức ảnh   hì hì: “Hắn  chọc giận cô thế nào? Nói  xem   giúp  gì ?”
 
Lâm Cấm tắt điện thoại,  xuống : “Không cần,  tự  giải quyết .”
 
“Được thôi!” Nụ  của Thẩm Bội Dung tắt dần, nhưng vẫn cố hỏi thêm một câu: “Cô thật sự  xem xét việc gia nhập Cục Tình báo Đặc biệt ?”
 
“Không xem xét, trừ khi tất cả kẻ thù của  đều c.h.ế.t sạch.”
 
Lâm Cấm kéo áo khoác trùm kín đầu, đồng thời gửi tin nhắn cho Tang Duyệt. Vài phút , bên  lập tức gửi  một tấm ảnh.
 
Cô  chằm chằm   đàn ông trong ảnh, trong đầu đột nhiên lóe lên cảnh tượng  bãi cát lúc nãy.
 
Người , hình như cũng  nhận  một lệnh bài.”
“Lần  Tịch Thượng  thương  nặng, dù   tinh thể hoa quế chữa trị,    vẫn còn  mấy lỗ thủng m.á.u me trông đến rợn .
 
Vừa trở về,  lập tức  đưa thẳng đến bệnh viện quân khu. May là miệng vết thương   còn chảy máu, nhưng những lỗ thủng sâu hoắm  vẫn cần    sạch và khâu .
 
An Thanh Mạn nhận  tin mà hồn bay phách lạc,  con trai vẫn đang  chữa trị, bà vội vã chạy đến bệnh viện.
 
Khi đến nơi, thấy con trai vẫn hôn mê  ca phẫu thuật, bà lập tức bật  nức nở.
 
Tịch Diệp cũng vội vã từ đơn vị chạy tới. Ông  sơ qua nội tình, nhưng  rõ chuyện gì  thực sự xảy  ở hiện trường. Giờ đây,  đứa con trai mấy hôm  còn hùng hồn hứa sẽ trở về an , nay   bất tỉnh nhân sự  giường bệnh, ông chỉ  ôm lấy vợ, vành mắt cũng hoe đỏ.
 
Nhà họ Thời và nhà họ Lâm nhận  tin cũng theo sát gót, ngay cả Chúc An Du  phong thanh cũng vội lái xe tới.