Mấy  đang  lá chắn xung quanh chứng kiến cảnh  thì kinh hãi tột độ, cố nén  luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng, ngoan ngoãn  im  một bức tường  vững chắc.
 
Quả nhiên,  trong giới Tu Tiên chẳng ai đơn giản như vẻ bề ngoài cả.
 
Dù    đang gặp nạn, cũng   là hạng mà bọn họ  thể so bì.
 
…
 
Có thuốc  chữa trị, tốc độ hồi phục của Ngàn Nhu nhanh như  nhấn nút tua nhanh.
 
Chỉ mới qua một buổi chiều, vết thương  bụng cô   dấu hiệu khép , m.á.u ngừng chảy  ,   cũng  cần  dè dặt nữa.
 
Khi   sức, Ngàn Nhu  định ở  đây lâu. Thuốc chỉ chữa trị tạm thời,  khỏi hẳn thì vẫn   tìm linh thảo.
 
Cô rời khỏi đám đông, đến một lùm cây  lưng Lâm Cấm  xuống đả tọa. Mãi cho đến khi cảm nhận  linh khí ngưng tụ trong cơ thể, cô mới từ từ mở mắt .
 
Lâm Cấm    xa, cô chỉ   gốc cây gần đó quan sát. Khi ngửi thấy một mùi hương thoang thoảng bỗng nồng lên trong  khí, cô bóp nhẹ mặt dây chuyền  cổ, cuối cùng cũng xác định  đó là thứ gì.
 
Phỏng đoán  đó của cô  sai, mùi hương đó chính là linh khí!
 
Trước khi rời , Ngàn Nhu dùng chút linh lực  khó khăn lắm mới hấp thu  để mở túi trữ vật, lấy  một cái túi khác đưa cho Lâm Cấm.
 
“Cảm ơn các ngươi, đại ân   suốt đời  quên. Ta   , hy vọng   vẫn  thể gặp .”
 
Một cái túi vải màu xám tro  cô xách  tay, cả nhóm thấy  thì mắt ai nấy đều sáng rực lên.
 
Chất liệu và kích cỡ y hệt, đây chẳng  là túi trữ vật trong truyền thuyết !
 
Mọi  đổ dồn ánh mắt nóng rực về phía Lâm Cấm.
 
Mau nhận , nhận !
 
Vài giây , Lâm Cấm nhận lấy cái túi nhưng  vội mở  xem. “Ta  thể hỏi ngươi thêm một câu  ? Ngươi    cách nào để  khỏi hẻm núi  ? Chúng    kẹt ở đây mấy ngày .”
 
Ngàn Nhu  ngạc nhiên: “Các ngươi   ngoài ?”
 
Lâm Cấm khẽ gật đầu: “,    ngoài.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-320.html.]
 
Cô  là “”,   “chúng ”, điều  cho thấy đây là quyết định của riêng cô.
 
Cứ ru rú ở đây mãi   là cách. Bây giờ khó khăn lắm mới gặp  ,  theo Ngàn Nhu chính là thời cơ  nhất.
 
Ngàn Nhu đáp: “Rất đơn giản, chỉ cần leo lên vách đá là  thể  ngoài.  các ngươi là  đầu tiên đến bí cảnh,    từ một tiểu thế giới khác ,    đầu sẽ  bí cảnh ưu ái một chút, phân cho các ngươi một khu vực an  để thăm dò.”
 
“Ở trong khu vực an  sẽ  gặp nguy hiểm đến tính mạng, vì bí cảnh sẽ tạo  những thử thách tương ứng với năng lực của mỗi  các ngươi.”
 
“Nếu các ngươi rời khỏi đây khi thực lực  đủ, thì tính mạng của các ngươi sẽ  còn  đảm bảo nữa.”
 
“Sự nguy hiểm trong bí cảnh  chỉ đến từ yêu thú và cây cối, mà đôi khi còn đến từ chính đồng loại. Gặp  những kẻ đó, chúng sẽ chẳng quan tâm ngươi   là  mới  , chúng chỉ quan tâm   ngươi  bảo vật   thôi.”
 
Nghe một tràng giải thích, tâm trạng của cả nhóm tụt xuống đáy vực.
 
Bọn họ    hiểu tình huống  chứ.  cũng giống như Lâm Cấm, khó khăn lắm mới  đặt chân đến một thế giới khác, bắt bọn họ cứ ở lì một chỗ    thì sẽ bỏ lỡ  nhiều thứ.
 
Cho dù  đánh đổi bằng cả mạng sống, nhưng liều ăn nhiều,   từ xe đạp  lên đời  cả mô tô thì .
 
Lâm Cấm  hỏi thêm một câu: “  Ngàn Nhu,  vẫn  hỏi chúng     để  khỏi bí cảnh ? Là đến giờ sẽ tự động  đưa ,   tự  tìm đường ?”
 
Ngàn Nhu giải thích: “Bí cảnh Lạc Lan mở  trong vòng ba tháng, hết thời gian thì những  còn sống sẽ  dịch chuyển  ngoài. Đương nhiên cũng  thể rời  , chỉ cần bóp nát chìa khóa là sẽ  đưa .”
 
“ khuyên các ngươi một câu, nếu   gặp tình huống thập tử nhất sinh thì  nhất đừng nghĩ đến việc  ngoài sớm, nếu    bí cảnh sẽ  cho các ngươi   thứ hai nữa.”
 
Lâm Cấm  xong  suy nghĩ nhiều,    với  : “Nghe cả  chứ? Ai   thì bây giờ  thể .”
 
“Ta quyết định sẽ  ngoài. Các ngươi    thì tự quyết định. Ai  an  thì  thể ở  đây chờ bí cảnh kết thúc, ai   thu hoạch thì  nhất nên  ngoài mạo hiểm một phen.”
 
Mọi   , vẻ mặt đầy do dự, mỗi  đều đang cân nhắc thiệt hơn.
 
Nói  ngoa, ở  bí cảnh chắc chắn là lựa chọn  nhất. Chính  bản địa cũng  nơi   vô  thiên tài địa bảo, nếu đào  một ít mang về thế giới của ,  chừng  thể đột phá.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
 
 tiền đề là, thực lực của bọn họ  đủ mạnh,   khả năng c.h.é.m g.i.ế.c yêu thú.
 
Mấy hôm , con Hắc Giao  suýt chút nữa dìm cả bọn họ xuống biển, bây giờ đối mặt với yêu thú trong bí cảnh, chẳng ai dám chắc   đủ sức  .
 
Nếu con yêu thú nào cũng mạnh  kém Hắc Giao, thì   ở   thể sẽ mất cả chì lẫn chài, thậm chí bỏ mạng nơi đất khách quê .