Gạc băng dần  nhuộm đỏ, vết m.á.u loang  thấm ướt cả áo.
 
Ngàn Nhu nén đau, hấp thu một chút linh khí    đất mở túi trữ đồ, lục lọi một hồi lâu mới lấy   nửa viên thuốc đen nhánh nhét  miệng.
 
“Dù gì  cũng là  tử  truyền của sư tôn, giờ   nông nỗi thê thảm , để sư tỷ  thấy chắc sẽ  đến rụng răng mất.”
 
Cô  ngậm viên thuốc  lẩm bẩm, khóe miệng sủi lên bọt xanh lè nhưng cô  chẳng  vẻ gì là khác thường.
 
Nằm bên cạnh, Lâm Cấm cũng mệt đến độ  nhấc nổi tay. Cô lấy từ trong  gian  một lọ thủy tinh, bật nắp  đổ  miệng một viên tinh thể màu xanh lục để phục hồi thể lực.
 
“Có gì đáng  chứ, ai mà chẳng từng gặp  mấy đứa bạn  xanh. Bị lừa một  là đủ ,   cứ đánh trả  là .”
 
Ngàn Nhu kinh ngạc nuốt xuống viên thuốc mãi  tan: “Sao cô    bạn  hãm hại?”
 
Hình như cô chỉ    kẻ  hãm hại, chứ  từng nhắc đến đó là bạn  của .
 
Lâm Cấm   lên trời  hồi phục thể lực. Tinh thể  bụng mát lạnh như bạc hà, len lỏi  đại não giúp cơ thể nóng ran hạ nhiệt. Cô thử nhấc tay lên, thấy cánh tay   sức lực trở , bèn gác tay lên mắt để che  ánh nắng.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
 
“Truyện chẳng    thế ? Nữ chính  bạn bè,   hãm hại, rơi xuống vực may mắn  c.h.ế.t  còn gặp  kỳ ngộ, chữa lành cơ thể tàn tạ, cuối cùng  về báo thù rửa hận.”
 
Ngàn Nhu bật : “Truyện còn  cả mấy thứ  ?”
 
“Đương nhiên, đủ  thể loại mà cô  thể ngờ tới.”
 
Bị nắng chiếu đến nheo cả mắt, Ngàn Nhu cũng bắt chước Lâm Cấm gác tay lên che mắt: “Cũng tại  ngốc, nếu sớm  mấy cuốn truyện  thì  lẽ   rơi  tình cảnh hiện tại.”
 
Không   , tất cả những gì cô  gánh chịu hôm nay đều là đáng đời. Cô cứ ngỡ   là bạn , hóa  chỉ là tự  đa tình. Cái tính mềm lòng  của cô đúng là  sửa, nếu    sẽ chẳng còn cơ hội  .
 
Ngàn Nhu nghỉ ngơi đủ, thể lực cũng tạm hồi phục. Cô chống   dậy, tìm một cành cây  gậy.
 
“   , chúng  từ biệt ở đây nhé. Nếu  duyên, mong rằng   sẽ  gặp  cô.”
 
“Khoan .”
 
Lâm Cấm  dậy, trong ánh mắt khó hiểu của Ngàn Nhu, cô lấy  một lọ thủy tinh nhỏ, đổ hai viên tinh thể  trong, đậy nắp  ném cho cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-327.html.]
 
“Không  cô  thương cụ thể thế nào, thứ   lẽ  thể chữa lành   vết thương của cô, nhưng để  định thương thế và phục hồi thể lực thì  thành vấn đề.”
 
“Đương nhiên   cho . Đây là giao dịch giữa chúng . Nếu   còn gặp , hy vọng  thể trao đổi với cô một thứ gì đó  giá trị tương đương, linh thảo các loại thì càng .”
 
Ngàn Nhu giơ tay bắt lấy một cách chắc chắn. Cô mở nắp  ngửi thử, một luồng mộc linh lực tinh thuần ập  mặt, kèm theo đó là hương hoa quế thoang thoảng.
 
Vật thể trong suốt màu xanh biếc, hương hoa quế… Trong đầu cô lập tức hiện  một cái tên tương ứng.
 
“Lục Quế Tinh,  ngờ cô   thứ  .”
 
Lâm Cấm kinh ngạc nhướng mày: “Xem  cô nhận  nó?”
 
“Tất nhiên , đây là loài đầu tiên trong Bách Vật Đồ Giám,  trong giới tu tiên ai mà  .”
 
Ngàn Nhu dùng ngón trỏ vê một mẩu tinh thể nhỏ, thắc mắc : “ đây là Lục Quế Tinh  trưởng thành đúng ? Lục Quế Tinh trưởng thành ít nhất cũng  to bằng nắm tay . Mảnh      là  lớn hết, lẽ nào do linh khí ở chỗ các cô  đủ?”
 
Lâm Cấm chột  sờ mũi: “Không rõ lắm, chắc  đó! Thế nó  chữa  vết thương của cô ?”
 
Ngàn Nhu đáp: “Được chứ, nó  hiệu quả với vết thương của , thậm chí còn  hơn cô tưởng. Đủ để  cầm cự cho đến khi tìm  linh thảo hồi phục thực lực.”
 
Lâm Cấm : “Vậy thì  . Mà cô  mang theo cuốn Bách Vật Đồ Giám mà cô  ? Cho  xem một chút  chứ?”
 
Ngàn Nhu đổ một viên Lục Quế Tinh  miệng ngậm,  lấy từ trong túi trữ đồ  một cuốn sách tranh: “Đây! Tặng cô.”
 
“Cảm ơn.”
 
Cuốn Bách Vật Đồ Giám  dày, chỉ bằng hai ngón tay khép .
 
Lâm Cấm nhận lấy, lướt nhanh qua trang đầu tiên,  ở vị trí đầu bảng đúng là Lục Quế Tinh. Bên cạnh còn  chú thích: Lục Quế Tinh là tinh thể cội nguồn của cây Lục Quế,  công hiệu chữa trị kinh mạch tổn thương, phục hồi linh lực.
 
Ba mươi năm sinh trưởng, năm mươi năm thành thục, mỗi   hoa sẽ sinh  một viên Lục Quế Tinh.
 
Cây Lục Quế trời sinh tính tình ôn hòa, nhưng  là kiểu bắt nạt kẻ yếu, sợ kẻ mạnh, thuộc loại tinh quái tính tình ương bướng. Bình thường  bắt nạt cũng chỉ dám lén lút dỗi hờn chứ  tấn công tu sĩ,  hiếm khi chủ động trả thù. Mà dù  thì cũng chỉ là mấy trò vặt vãnh  đáng kể, ngay cả  tử mới dẫn khí nhập thể cũng chẳng hề hấn gì.