Lâm Cấm dịch chuyển tức thời khỏi vị trí cũ, khi xuất hiện  thì  ở  một ngọn cây.
 
Sợi dây leo  đất như thể  khóa chặt mục tiêu, bám riết lấy Lâm Cấm. Nàng đến , nó lập tức đuổi theo đến đó.
 
Ngay  đó, những dây leo xung quanh Lâm Cấm cũng đồng loạt sống , chúng đan xen  , siết chặt lấy nàng  ngọn cây.
 
Lâm Cấm vung tay c.h.é.m đứt phăng đám dây leo, gắng sức xé  một khe hở  dịch chuyển  nơi khác. Lần , nàng  dám đáp xuống đất nữa mà chỉ nhảy chuyền giữa các cành cây.
 
 nàng  đáp xuống một  cây, phía  lưng  đột nhiên  động tĩnh.
 
“Pằng!” một tiếng, một viên đạn từ hướng nào đó trong rừng b.ắ.n tới.
 
Viên đạn đột ngột khựng  khi chỉ còn cách Lâm Cấm vài centimet,  cứ thế tan biến  hư   ánh mắt kinh ngạc của mấy kẻ đang ẩn nấp.
 
Trái tim kẻ nổ s.ú.n.g giật thót, gã vội vàng cựa  giữa đám lá cây, cuống cuồng tìm một nơi an  hơn để ẩn náu.
 
  quá muộn. Tiếng s.ú.n.g   bại lộ vị trí của gã. Chưa kịp hành động, gã  thấy một mũi tên từ xa lao tới.
 
Mũi tên  cho gã một cơ hội phản ứng nào, nó xuyên thẳng qua cơ thể, kéo theo một vệt m.á.u tươi b.ắ.n tung tóe xuống đất.
 
Lớp lá cây ngụy trang   kẻ  rơi xuống, để lộ  khuôn mặt thật của .
 
Đó là một tên  tử của Vương gia, kẻ vẫn luôn  theo Vương Dũng, giỏi dùng s.ú.n.g gỗ và đạn bi.
 
Lâm Cấm bồi thêm vài nhát kiếm, chắc chắn rằng gã  c.h.ế.t  thể c.h.ế.t hơn  mới chuyển tầm mắt sang kẻ  đánh lén .
 
Một lão già râu ria xồm xoàm xuất hiện  một  cây. Lão khoác một chiếc áo choàng màu xám nhạt, khuôn mặt già nua hằn lên ánh mắt âm hiểm độc địa.
 
Lão cầm một cây kéo lớn màu xanh lục, đôi mắt ngập tràn vẻ tham lam.
 
Lâm Cấm dịch chuyển xuống khỏi cái cây, tiến đến gần lão già.
 
Hai  đối mặt, lão già khẽ nheo mắt: “Nửa bước Trúc Cơ? Tuy   ngươi  thế nào lẻn  đây, nhưng nếu thức thời thì giao vũ khí    đây, may   còn giữ  cho ngươi một cái thây  vẹn.”
 
“Ồ! Vương Dũng cũng lanh lẹ phết nhỉ,  đánh    còn  cầu cứu viện binh.”
 
Lâm Cấm cất d.a.o găm, lấy  cung Thần Oánh: “Muốn vũ khí của  thì cứ việc tới lấy, ngươi mà lấy  thì  công nhận ngươi  bản lĩnh.”
 
Cung Thần Oánh  xuất hiện, sự tham lam trong mắt lão già càng tăng lên.
 
Nghe , lão cũng chẳng khách khí, cây kéo lớn trong tay mở , một ảo ảnh cây kéo khổng lồ hiện lên giữa  trung.
 
Mặt đất  tiếp tục rung chuyển, đá vụn lăn lóc, trong nháy mắt một  đá cao chừng ba mét nhanh chóng thành hình.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-339.html.]
Dưới sự điều khiển của lão già,  đá giơ tay nắm lấy ảo ảnh cây kéo, lộc cộc lao về phía Lâm Cấm.
 
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Lâm Cấm    né tránh, một mũi tên b.ắ.n , găm thẳng  n.g.ự.c của  đá.
 
Khối đá ở n.g.ự.c nó nổ tung, nhưng ngay lập tức một tảng đá khác  lấp .
 
Nó  đến  mặt Lâm Cấm, chĩa mũi kéo sắc lẹm xuống,  đỉnh lóe lên ánh sáng xanh u tối.
 
Lâm Cấm nhanh như chớp lách , mái tóc bay lên, vài sợi tóc  ảo ảnh  cắt đứt.
 
Nàng nhanh chóng giơ tay, Thiên Lôi Khóa hiện .
 
Linh khí màu tím lóe lên    đá, từng đoạn xiềng xích nối  , chúng quấn quanh các kẽ hở  cơ thể nó, tức khắc tạo thành một sợi dây xích dài.
 
Sợi xích tự động di chuyển, tầng tầng lớp lớp trói chặt lấy  đá.
 
Một đầu dây xích nối với tay Lâm Cấm, chỉ thấy nàng khẽ vung tay,  đá   quăng  một cách nhẹ nhàng.
 
Ngay  đó, sấm sét vang rền   trung, năm tia sét từ  trời giáng xuống, bổ thẳng   đá. Trong lúc lão già còn  kịp phản ứng, sấm sét  đánh tan  đá thành vụn.
 
Tiếp theo, Lâm Cấm  ném  một lá bùa Thủy Cầu, dùng nước cuốn trôi hết đống đá vụn  khi  đá kịp tái tạo .
 
Vẻ tham lam  mặt lão già chuyển thành kinh ngạc, lão  ngờ tốc độ phản ứng của Lâm Cấm  nhanh đến thế, chỉ trong vài  thở  nghiền nát  đá.
 
Thế là lão vội vàng vung kéo  nữa, chuẩn  triệu hồi  đá thứ hai.
 
Lâm Cấm chẳng  kiên nhẫn để chơi trò “ngươi một chiêu  một chiêu”  với lão, nàng lập tức lao đến gần, tung một cước hiểm hóc  ngay lồng n.g.ự.c gã, đá văng lão  nửa mét.
 
Ngay  đó nàng  dịch chuyển lên  trung, nhân lúc lão  kịp chạm đất, nàng giẫm mạnh lên  lão, ấn gã lún sâu xuống mặt đất.
 
“Ầm!”
 
Mặt đất  đạp thành một cái hố hình , hai chân Lâm Cấm lún xuống một nửa, còn lão già thì   kẹt cứng trong đất.
 
Lão già choáng váng hồi lâu,  khi tỉnh  liền như   chuyện gì xảy , cố gượng dậy, mò mẫm tìm cây kéo định cắt  bắp chân đang đạp  n.g.ự.c  của Lâm Cấm.
 
Lâm Cấm nhanh tay lẹ mắt đá văng cây kéo ,  khuỵu gối xuống, đ.ấ.m một cú trời giáng  mặt lão, đánh cho sống mũi lão sụp xuống.
 
“Thứ   điều, chỉ bằng ngươi mà cũng dám cướp của ? Ta thấy lá gan của ngươi cũng to thật đấy.”
 
“Nói! Có bao nhiêu của cải  , mau giao hết  đây! Ngoan ngoãn giao nộp thì may   còn giữ  cho ngươi một cái thây  vẹn.”
 
Nói xong, nàng vẫn  hết giận,  bồi thêm hai cú đ.ấ.m nữa.