Nghe , Thẩm Linh Vũ cũng đành  theo và từ bỏ, chỉ  thể chờ xem  khi  trong vùng đất đá  gặp  món vũ khí nào ưng ý .
 
Cùng lúc đó,   đều tỏ  tiếc nuối, thậm chí còn vỗ đùi đen đét.
 
Sớm  linh nham nhũ  công dụng bất ngờ như , thì dù     cũng  mang theo một ít bên . Bất kể là để tự dùng  để trao đổi, cũng còn hơn là trơ mắt  bảo vật vụt qua ngay  mắt.
 
 lúc , Hoàng Vũ đang   xe đẩy từ từ tỉnh .
 
Cậu   loáng thoáng   đang  về một thứ dịch lỏng màu trắng sữa, bèn cố hết sức mấp máy môi.
 
“Chị Hà...”
 
Hà Mật Uẩn vội vàng cúi xuống: “Chị đây,  chuyện gì ?”
 
Hoàng Vũ khẽ động môi: “Túi nước... Lấy trong túi áo... túi nước.”
 
Hà Mật Uẩn  theo, thò tay  túi áo   lôi  một chiếc túi nước lớn bằng lòng bàn tay.
 
Hoàng Vũ : “Chị mở  xem .”
 
Hà Mật Uẩn vặn nắp ,  thấy thứ bên trong thì giật : “Đây là?”
 
Một túi đầy ắp linh nham nhũ! Sao Hoàng Vũ  mang theo nó bên ?
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
 
Mọi  đồng loạt  sang, ai nấy đều kinh ngạc khi   Hoàng Vũ  một túi linh nham nhũ.
 
Thẩm Bội Dung hỏi: “Lúc đó chị  chia cho mỗi  một ít,  lẽ em nhận  mà  dùng đến ?”
 
Hoàng Vũ  gật đầu  lắc đầu: “Lúc đó em thấy   lúc cần dùng, định để dành nhiều một chút  dùng một thể, đau một  cho xong.”
 
“Khá lắm  trai! Đợi về chị sẽ xin khen thưởng cho em, cấp cho em một phần linh nham nhũ mới.”
 
Thẩm Bội Dung giơ ngón cái tán thưởng Hoàng Vũ,  đưa túi nước đến  mặt Ôn Mênh Mang: “Đạo hữu, chúng   thể dùng linh nham nhũ để trao đổi thêm đồ của các vị  ?”
 
“Được chứ.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-348.html.]
Nhóm ba  Ôn Mênh Mang thấy họ  lấy  thêm một túi linh nham nhũ,  khỏi ao ước về thế giới của họ.
 
Thế giới đó  lợi hại đến mức nào cơ chứ? Mới bắt đầu mà   những thứ  như , tiện tay một  cũng  thể lấy  . Chỉ cần  thêm thời gian,   thế giới  sẽ phát triển thành một trong ba nghìn đại thế giới thì ?
 
Ôn Mênh Mang hỏi   còn  đổi thứ gì nữa , vì phần lớn đồ của họ  đổi gần hết, nếu  những món quý giá hơn nữa thì  lẽ  còn.
 
Thẩm Bội Dung vội vàng : “Nếu  thể, chúng   thể đổi lấy một vài bộ công pháp  ? Ví dụ như tất cả những công pháp thông thường mà các vị , chúng  đều .”
 
Họ vẫn còn một ít đan dược  ,  nhiều nhưng cũng tạm đủ dùng. Hiện tại, thứ   thiếu nhất   đan dược, mà là công pháp tu luyện. Rất nhiều  trong  họ  từng  học tập một cách  hệ thống, gần như chỉ dựa  bản năng để rèn luyện.
 
Những  như Thái Hư tử thì còn đỡ, vì  ghi chép của tổ tiên truyền ,  thể vẽ   những lá bùa  hồn.  những  khác thì , họ     công pháp chính thống để luyện tập, cũng chẳng   thế nào để nâng cao năng lực của . Văn Nhân tuy  thể thuần hóa thú, nhưng cũng   tâm pháp ngự thú tương ứng, chỉ  thể tự mày mò tổng kết kinh nghiệm qua việc kết bạn với động vật.
 
Nếu  thể đổi  công pháp ở đây, cho dù chỉ là loại thông thường nhất, cũng  hề lỗ.
 
Yêu cầu  cũng  quá đáng. Ba  Ôn Mênh Mang lục lọi trong túi trữ vật của , cuối cùng mỗi  lấy  hai quyển công pháp.”
“Sáu quyển công pháp   khác , bao gồm Luyện khí, Ngự thú, Vẽ bùa, Trận pháp, Luyện đan và một cuốn công pháp Ngũ hành cơ sở, tất cả đều  đưa cho Thẩm Bội Dung.
 
Đương nhiên, chừng đó vẫn còn kém xa giá trị của linh nham nhũ, vì  Hàn Từ Tâm  đưa thêm một cuốn công pháp cấp Địa tên là “Xuân Về Kiếm Thuật”.
 
Ôn Mênh Mang thì đưa một túi linh thạch cùng một chiếc trắc linh bàn,  đan dược và bùa chú còn  cũng giao hết cho Thẩm Bội Dung.
 
Coi như   đủ bộ công pháp cần thiết, Thẩm Bội Dung cảm ơn  nhận lấy.
 
Ngay  mặt  , bà đưa cuốn “Xuân Về Kiếm Thuật” cho Thẩm Linh Vũ, vì suy cho cùng, chỉ  hai bà cháu họ là  luyện kiếm.
 
Sau đó,  bộ  đan dược  đưa hết cho Hoàng Vũ, dẫu  cũng nhờ   mà   mới đổi  những thứ .
 
Tất cả đều   ý kiến gì,   đồng tình với sự sắp xếp .
 
Thẩm Bội Dung cất những cuốn công pháp cơ bản  túi trữ vật, nhưng nghĩ  thấy  , bèn cùng    đến một góc khuất, mỗi  giấu một cuốn, thậm chí bà còn cẩn thận lấy điện thoại  chụp  để phòng trường hợp  mất.
 
Khi nhóm của họ xử lý xong xuôi, ba  Ôn Mênh Mang cũng dỡ bỏ kết giới, thản nhiên  xuống đất như   chuyện gì xảy .
 
Lúc , những giọt mưa cuối cùng cũng  dứt, một dải cầu vồng  chỉnh tuyệt  vắt ngang bầu trời.
 
Lâm Cấm lấy bản đồ  liếc , thấy dấu chấm đại diện cho vị trí của  chỉ còn cách điểm cuối một đoạn ngắn, cô thầm nghĩ  lẽ  chuyện sắp bắt đầu .