“Các  dám lạm dụng tư hình thế ,  sợ  khi   ngoài sẽ tố cáo lên cấp  ? Nhân viên công vụ   phép  tay, các  đối xử với  như ,  còn coi luật pháp  gì ?”
 
“Luật pháp? Chế độ? Chủ tịch Thời , đến nước   mà ngài vẫn còn mơ mộng hão huyền ! Ngài nghĩ nơi  vẫn là cái chốn quen thuộc của ngài ?”
 
Gã tóc xoăn  dậy, tiện tay cầm lấy chiếc cốc sứ  bàn. “Ngài cũng  chịu động não nghĩ xem,   thể đường đường chính chính  đây, lẽ nào chỉ là ý của một   thôi ?”
 
Gã    xoay tròn chiếc cốc trong tay, chỉ trong nháy mắt, chiếc cốc sứ  vỡ tan thành bột mịn, rơi lả tả xuống ngay  mặt Thời Hành.
 
“Một nhà họ Thời cỏn con mà cũng dám đối đầu với quốc gia ?”
 
Thời Hành sững sờ như  sét đánh. “Anh  cái gì? Sao quốc gia   thể vô duyên vô cớ  tay với dân thường , chúng   giá trị gì để mà lợi dụng chứ?”
 
Bất chợt, một ý nghĩ lóe lên trong đầu, đồng tử  tối sầm , quả quyết hỏi: “Các    nhân viên công vụ bình thường. Bắt  đến đây chắc chắn  chỉ vì chuyện của mười lăm năm . Rốt cuộc các   mục đích gì?”
 
Nếu  thì  thực sự  thể nghĩ , nhà họ Thời  nay đều sống an phận, rốt cuộc là ai  nhắm  ?
 
Đến cả luật sư cũng   , thậm chí từ lúc  bắt đến giờ  còn  thấy bóng dáng một cảnh sát nào.
 
Nhóm   tác phong chuyên nghiệp, hành động dứt khoát, trông  giống dân nhà võ.
 
Ngoài nhà họ Trữ ,  là gia tộc  thế lực ngút trời nào mới  thể đào tạo  những  như ?
 
Gã tóc xoăn  lôi  mười cây kim nữa, huơ huơ  mặt Thời Hành   khẩy, cắm thẳng  giữa cánh tay  của .
 
“Mày  đủ tư cách để  những chuyện đó.  tao cảnh cáo mày, nếu mày còn  khai  mười lăm năm  mày  g.i.ế.c  như thế nào, thì cây kim tiếp theo sẽ găm thẳng lên đỉnh đầu mày đấy.”
 
“Đến lúc đó chủ tịch Thời biến thành thằng ngốc thì  còn tự chủ  nữa .”
 
Thời Hành rú lên một tiếng thảm thiết, mu bàn tay đang gồng cứng bỗng mềm nhũn, cơ bắp co giật, dường như đang tan chảy  nhiệt độ nóng rẫy.
 
“ ,  !”
 
Cuối cùng Thời Hành cũng  chịu nổi nữa, vội vàng kêu gã dừng tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-356.html.]
 
Lời  dứt, gã tóc xoăn liền nhanh chóng rút kim .
 
Ngay khi những cây kim bạc  rút khỏi cánh tay, cơn đau   Thời Hành cũng tan biến trong chớp mắt.
 
Anh mềm oặt dựa  lưng ghế, môi    cắn đến rách toạc, lòng bàn tay cũng  móng tay cấu đến rớm máu. Tứ chi tê dại đến mức  còn cảm giác.
 
Thời Hành thở dốc một lúc  : “  gặp cô bé năm đó một , nếu   sẽ  kể  chuyện năm xưa.”
 
Gã tóc xoăn  nhạt, tiện tay ném mấy cây kim xuống, rút điện thoại  gửi  một tin nhắn.
 
Chưa đầy một phút , cánh cửa đóng chặt  đẩy . Khương Manh Tâm bước , khuôn mặt lạnh như băng.
 
Vừa thấy cô, tất cả   trong phòng đều buông việc đang , đồng loạt  dậy, cung kính cúi chào: “Chị Tâm!”
 
Gã tóc xoăn mới lúc nãy còn vênh váo kiêu ngạo, thấy Khương Manh Tâm  liền vội vàng kéo một chiếc ghế đặt  lưng cô: “Chị Tâm,    gặp thẳng chị thì mới chịu khai.”
 
Khương Manh Tâm ung dung  xuống. “Nói ! Bố   rốt cuộc  c.h.ế.t như thế nào?”
 
Thoáng đầu  thấy Khương Manh Tâm, Thời Hành chỉ thấy  quen mặt. Anh cẩn thận suy nghĩ , một gương mặt chợt hiện lên trong đầu.
 
“Cô là trợ lý của Mặc Thần,  cô bé đó   thể là cô ?”
 
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Khương Manh Tâm  như  : “Tại    thể là ? Có    thể ngờ  cô bé năm đó giờ  trưởng thành thế  ? Hay là  đang hối hận vì   g.i.ế.c cả ?”
 
Thời Hành lắc đầu phủ nhận: “ là ngoài dự đoán của . Bỏ qua những chuyện khác, mười lăm năm qua cô  trưởng thành  xuất sắc. Có thể   nhà họ Trữ cũng    tầm thường.”
 
“Đừng  nhảm nữa!” Khương Manh Tâm mất kiên nhẫn ngắt lời. “Bớt lảng sang chuyện khác . Nguyên nhân cái c.h.ế.t của bố   năm đó rốt cuộc là gì? Nếu  thành thật khai ,  lẽ  sẽ tha cho  một mạng.”
 
Thời Hành im lặng một lúc,  đó bình thản đáp: “Thật ,   g.i.ế.c bố  cô, cũng  hiểu tại  cô  khăng khăng cho rằng  là kẻ thù của cô.”
 
“Mấy ngày nay   suy nghĩ kỹ, trong tình huống nào thì một   quả quyết cho rằng  là kẻ thù của họ. Sau đó    câu trả lời.”