Tân Cát cũng cố gắng kiên nhẫn khuyên giải: “Cô thả con tin   ? Bây giờ cô    sẽ để cô , nhưng nếu cô g.i.ế.c , thì dù  trốn đến chân trời góc bể, chúng  cũng nhất định sẽ truy sát đến cùng.”
 
Phía  lưng Khương Manh Tâm  hiện  một bức tường nước kiên cố. Cô  kéo Thời Hành   giữa bức tường  ghép nối kín kẽ, lạnh lùng cất giọng: “Từ lúc bắt đầu  chuyện ,    còn đường lui, cũng  bao giờ nghĩ  cần đường lui.”
 
Nói xong, cô   tay dứt khoát. Ngay khoảnh khắc lưỡi d.a.o sắp cắt đứt yết hầu của Thời Hành, hai giọng  bất ngờ vang lên từ phía xa.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
 
“Khương Manh Tâm, dừng tay!”
 
“Manh Tâm, đừng kích động!”
 
Một giọng nam và một giọng nữ cùng lúc vọng tới.
 
Trữ Mặc Thần vội vàng phanh xe, hấp tấp mở cửa lao về phía Khương Manh Tâm.
 
Tang Duyệt và ba  còn  cũng bám sát theo , thở    chạy từ cổng .
 
Người nhà họ Thời vội liếc  một lượt  lưng bốn  họ,  thấy bóng dáng quen thuộc  thì kinh hãi tột độ.
 
“Tang Duyệt,  các   tới đây? Cấm Cấm ? Con bé về  ?”
 
Tang Duyệt   thời gian giải thích, cô chạy đến cách Khương Manh Tâm  xa  hét lớn:
 
“Khương Manh Tâm, cô  báo thù thì cũng  tìm đúng kẻ thù chứ! Ra tay với một  vô tội, cô thấy vinh quang lắm ?”
 
Khương Manh Tâm trừng mắt  mấy  họ, ánh mắt ngập tràn hận ý: “Vô tội? Thời Hành thì  gì vô tội? Giết  đền mạng,   đáng  chết!”
 
Tang Duyệt gằn giọng gật đầu: “Được, g.i.ế.c  đền mạng, đúng !” Cô lôi chiếc máy tính trong túi , xoay màn hình về phía Khương Manh Tâm: “Một vụ tai nạn ngoài ý  mà cô cứ khăng khăng là cố ý,  thì  khi g.i.ế.c , cô trả  tiền cho   .”
 
“Đây là bằng chứng  kê năm đó,      bồi thường cho cô. Các   nhận tiền bồi thường  còn đối xử với   như , mau nhả tiền  đây  hẵng  chuyện!”
 
“Mấy vạn bạc thì   gì? Mua  hai mạng  ? Các  còn    hổ mà  đến tiền bồi thường ?” Đáy mắt Khương Manh Tâm loé lên sát khí, “Nếu năm vạn  thể mua  hai mạng , thì  cũng  thể trả cho các  năm vạn để mua cái mạng chó của .”
 
“Cái gì! Năm vạn? Vô lý!”
 
Thời Hành  thấy con   liền ngẩng phắt lên, cẩn thận che cổ    : “Không thể nào!  còn đưa thêm hai mươi vạn  quỹ giáo dục, cộng với tiền bồi thường ít nhất là một trăm hai mươi vạn,   thể chỉ  năm vạn ?”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-373.html.]
“Một trăm hai mươi vạn nào?” Bàn tay Khương Manh Tâm khựng .
 
Tang Duyệt nhanh trí lướt tìm tài liệu  máy tính: “Năm cha  cô xảy  chuyện, nhà họ Thời  bồi thường tổng cộng một trăm hai mươi vạn. Lúc đó cô còn quá nhỏ,  tiền đó hẳn là do   của cô ký nhận.”
 
“   tại  cô   chỉ  năm vạn, nhưng chắc chắn  hiểu lầm gì đó ở đây.”
 
Tân Cát thấy tình hình  chuyển biến, liền nhanh chóng  hiệu, lấy điện thoại  gọi video. Ở đầu dây bên , một  đàn ông trung niên với vẻ mặt hoảng loạn xuất hiện  màn hình.
 
Ông    thấy Khương Manh Tâm, ngay lập tức nước mắt nước mũi giàn giụa.
 
“Manh Tâm, chú xin  con! Là chú  lừa con năm đó, nhà họ Thời    đưa tiền, mà là họ  bồi thường tổng cộng một trăm hai mươi vạn.”
 
“Là chú sai , là chú  nên nổi lòng tham,  nên biển thủ  tiền đó  chỉ  với con là họ bồi thường năm vạn. Con đừng  chuyện dại dột, Manh Tâm !”
 
“Chú!”
 
Người đàn ông trong video  lóc thảm thiết, khuôn mặt  vài phần giống với cha của Khương Manh Tâm.
 
Người đàn ông trung niên quỳ sụp xuống đất  nức nở. Dù  rõ ông   tự nguyện    , nhưng những lời  vẫn khiến Khương Manh Tâm cảm thấy như   rơi xuống hầm băng,   rét buốt.
 
Chú đang  gì ? Nhà họ Thời bồi thường một trăm hai mươi vạn? Tiền  chú  biển thủ?
 
Khương Manh Tâm chớp mắt một cách máy móc, bàn tay cầm d.a.o run lên bần bật.
 
Sự căm hận của cô đối với nhà họ Thời bắt nguồn từ hai điểm.
 
Một là khiến cô tan nhà nát cửa, mất  cha .
 
Hai là khiến cô từ nhỏ     học    để mưu sinh.
 
Từ nhỏ đến lớn, Khương Manh Tâm luôn  chú  than thở   tiền, rằng cô rơi   cảnh  đều là  của nhà họ Thời, chính họ  tước đoạt cơ hội học hành của cô.
 
Vậy mà hôm nay, sự thật  trớ trêu đến thế. Nhà họ Thời  hề như lời chú cô kể, ngược  còn bồi thường một khoản tiền khổng lồ, thậm chí còn  cả hai mươi vạn quỹ giáo dục.
 
Nếu   tiền đó, tuổi thơ của cô    khổ sở đến , cũng  cần  thức trắng đêm chỉ để canh nhặt rau thừa ngoài chợ.