Phong Tầm và Lâm Cấm đồng thời lên tiếng.
 
Tân Cát kinh ngạc  về phía Lâm Cấm: “Cô  ?”
 
Lâm Cấm gật đầu, liếc sang Thái Hư Tử đang treo một cánh tay: “Chuyện   hỏi ông .”
 
Thái Hư Tử chỉ  : “Ta ư?”
 
“, là ông. Lần    ông  mang    ?”
 
Thái Hư Tử gãi đầu: “Ta mang ai  bao giờ nhỉ?” Ông  khựng  một giây,  buột miệng: “Chẳng lẽ là Thái Phúc?”
 
Lâm Cấm đáp: “Ngoài gã đó  thì còn ai  đây nữa, mượn danh lừa đảo,  dùng mấy trò mèo.”
 
Tân Cát vội vàng hỏi: “Đạo trưởng,  Thái Phúc đang ở ?”
 
Thái Hư Tử ngượng ngùng : “Lần   khi  lấy    bộ sách Phù Chú  Thái Phúc trộm ,   phế bỏ tu vi của   đuổi . Ta cũng  rõ  còn sống   nữa.”
 
Tang Duyệt lập tức mở máy tính, tra  định vị cuối cùng của Thái Phúc  giật giật khóe miệng: “Định vị cuối cùng của  là ở biển Sóng. Camera giám sát ghi   cảnh  lên một chiếc tàu chở hàng, và kết quả là chiếc tàu đó   lật ở biển Sóng.”
 
Mọi  đều lặng thinh.
 
 là trùng hợp thật.
 
Sau đó  còn chuyện gì nữa,   ai về phòng bệnh nấy để tĩnh dưỡng.
 
Thẩm Bội Dung  về, mà kéo Lâm Cấm  một góc  nhỏ: “Lâm Cấm,  thật lòng  mời cô gia nhập Cục Tình báo Đặc biệt. Vị trí cục trưởng vẫn luôn để trống, cô đến sẽ  hưởng đãi ngộ của cán bộ cấp cao ngay lập tức.”
 
Lâm Cấm vẫn một mực từ chối: “Không   cục trưởng Thẩm,    hứng thú với việc  biên chế. Vẫn là câu  cũ,  nhiệm vụ thì các vị cứ gọi ,  sẽ tự thu một khoản thù lao hợp lý, nếu  thu  thì  sẽ tìm các vị đòi chi phí.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-385.html.]
 
Thẩm Bội Dung thở dài: “Người trẻ tuổi bây giờ   ai cũng ao ước  thi công chức ? Sao đứa nào cũng từ chối hết ?”
 
“Đãi ngộ của Cục Tình báo Đặc biệt là  một  hai, y tế miễn phí, còn  cấp nhà, cấp xe,   thêm khoản du lịch công tác. Ngoài những lúc  nhiệm vụ  bay khắp cả nước, thời gian còn  đều  tự do.”
 
“  dự cảm, nếu còn  tìm   đủ sức gánh vác,   khi linh khí hồi sinh, lũ yêu ma quỷ quái nào cũng  thể nhảy   loạn.”
 
“Làm gì  nghiêm trọng như chị .” Trán Lâm Cấm giật giật, cô  vẻ mặt thất vọng của Thẩm Bội Dung, bèn tò mò hỏi: “Sao chị   ‘đứa nào cũng từ chối’? Trước đây các chị còn mời ai  biên chế mà thất bại ?”
“Thẩm Bội Dung lên tiếng: “Là Khương Manh Tâm chứ còn ai  đây. Hiện nay,  dị năng giả bên ngoài ngoài cô, Văn Nhân Thật và một Khương Manh Tâm   phế, thì gần như chẳng còn ai sở hữu năng lực đặc thù nữa.”
 
“Dĩ nhiên, cũng  thể loại trừ khả năng vẫn còn những dị năng giả mà chúng    đến. Giống như cô lúc  , nếu họ  cố tình che giấu thì chúng  cũng đành bó tay.”
 
Lâm Cấm sờ mũi: “   là  lý do cả đấy,  ? Khi  rõ thái độ của đối phương,  ai dám đường đường chính chính lộ diện chứ? Không sợ  bắt  m.ổ x.ẻ nghiên cứu  ?”
 
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Cơ mặt Thẩm Bội Dung giật giật: “Sao  thể chứ! Chúng    lang sói hổ báo gì, cùng lắm cũng chỉ rút một ống m.á.u để nghiên cứu thôi. Chúng   đến mức điên rồ như  .”
 
Lâm Cấm nhún vai: “Ai mà  , dù  thì chắc chắn   đều nghĩ giống  thôi. Khi   gì đảm bảo, ai cũng  che giấu bản   hết sức  thể, lỡ như một   trở về thì ?”
 
“Hơn nữa,   ai cũng là  ,  thấy ẩn   cũng chẳng  gì sai cả.”
 
Thẩm Bội Dung ngẫm  cũng thấy  lý: “Không sai,   ai cũng một lòng một  với quốc gia.”
 
“Trên mạng chẳng   ví dụ điển hình đó . Chỉ cần mấy phần tử quá khích ở nước ngoài tung  vài luận điệu bất lợi là y như rằng  một đám  tin ngay lập tức.”
 
Lâm Cấm đề nghị: “Các gia tộc cổ võ , chắc các chị đều nắm rõ gốc gác . Nếu   lo   ai chống đỡ, chi bằng cứ để nhóm  đó chung tay góp sức với các chị .”
 
Nhắc đến đây, vẻ mặt Thẩm Bội Dung trông vô cùng phiền muộn: “Nói thật với cô,  đây khi Cục Tình huống Đặc biệt  mới thành lập, quốc gia  sớm đến viếng thăm các gia tộc cổ võ và những kỳ nhân dị sĩ trong dân gian.”
 
“Quốc gia mong     thể đồng tâm hiệp lực để đối phó với những sự việc đặc thù, cũng  giao lưu với các gia tộc cổ võ về võ học gia truyền của họ, xem  thể bỏ tiền  mua bí kíp để bồi dưỡng một lứa nhân tài cho đất nước  .”