Có tấm thẻ ngành , Lâm Cấm miễn cưỡng  thể tin tưởng chị . Cô  dậy, mò lấy điện thoại  giường, mở một album   mã hóa , cho họ xem một đoạn ghi âm.
 
“Đây là camera giám sát tại nhà tang lễ  ngày Từ Từ xảy  chuyện, em  vô tình ghi   đoạn  trong phòng điều khiển. Người nhập liệm  rằng tròng mắt của Từ Từ   ai đó lấy , chính điều   khiến em tin chắc rằng Từ Từ   tự sát.”
 
Hà Mật Uẩn     hai đoạn âm thanh, hình ảnh trong đó càng  chị xem xét và phân tích chậm rãi từng chút một.
 
Một lúc , chị : “ chỉ dựa  cái  cũng  thể chứng minh Hứa Từ   khác giết, dù  thì tình trạng t.h.i t.h.ể của  nhảy lầu tự sát vốn muôn hình vạn trạng. Đoạn ghi âm  cũng  thể đảm bảo lời  của họ là thật.”
 
Lâm Cấm đương nhiên  chút bằng chứng   thể chứng minh  gì. Cô  kể tiếp chuyện xảy  ở tang lễ ngày hôm đó, cô  lén lút  theo Thành Lệ Liên, tận mắt  thấy bà  đốt một bộ quần áo, đồng thời cũng đang cúng bái Từ Từ.
 
“Ngày hôm đó   là ngày thất đầu của Từ Từ. Nếu bà   chột , tại    lén lút  đốt quần áo? Hơn nữa, em còn phát hiện một chuyện   bình thường.”
 
“Không bình thường chỗ nào?” Hà Mật Uẩn vội vàng hỏi.
 
Lâm Cấm  vẻ như     nội tình, đem tình huống kỳ quái của bố  Hứa lúc đó kể .
 
“Cô chú   rằng, họ  trong lúc mơ mơ màng màng mà quyết định hỏa táng Từ Từ, đến khi nhận  thì con bé  biến thành tro cốt.”
 
“Sau đó em  hỏi kỹ , cô  với em rằng  khi đến nhà tang lễ, họ đều  quyết định tạm thời  hỏa táng Từ Từ,  giữ  t.h.i t.h.ể để khám nghiệm.    tại  đầu óc  choáng váng,  thấy t.h.i t.h.ể xong liền đột ngột quyết định hỏa táng.”
 
“Em hoài nghi    thôi miên cô chú, thế nên mới càng tin chắc rằng Từ Từ   tự sát.”
 
Lâm Cấm dùng khóe mắt liếc trộm, thấy Hà Mật Uẩn và Sơn Kha   đến hai chữ “thôi miên”, sắc mặt liền đột ngột  đổi,   nhanh chóng biến mất ngay  đó.
 
Cô nhanh chóng lướt qua ánh mắt, ánh mắt sắc như d.a.o găm: “Chị cảnh sát, một  là trùng hợp, hai  là ngẫu nhiên,  lẽ  thứ ba vẫn là trùng hợp ?”
 
“Chúng em cũng    báo cảnh sát  thứ hai, kết quả thế nào chị cũng  thấy  đó,  thu  kết quả gì. Mãi đến bây giờ mới   lưng   kẻ giả mạo cảnh sát. Trước quyền thế, những   quyền  thế như chúng em    thể đấu  .”
 
Nghe xong, sắc mặt của Hà Mật Uẩn và Sơn Kha đều tối sầm ,   còn cúi gằm mắt   đang suy nghĩ gì.
 
Cuối cùng, Hà Mật Uẩn chỉ  thể khô khan mở miệng: “Bằng chứng cuối cùng  vẫn còn cần  xem xét . Dù  thì khi con   quá đau buồn, đại não sẽ tự khởi động cơ chế phòng vệ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-98.html.]
 
“Nói  chừng là do bố  Hứa Từ quá đau buồn, dẫn đến quên mất một  chuyện. Có khả năng họ nghĩ  thể để con gái tiếp tục chịu khổ, mới  nhanh chóng hỏa táng để con bé  yên nghỉ.”
 
“Còn chuyện em  đốt quần áo, chúng  trở về sẽ thẩm vấn kỹ Thành Lệ Liên. Nếu thật sự chứng thực  Hứa Từ   tự sát, vụ án  sẽ  lật  để điều tra.”
 
“Hy vọng là !” Ánh mắt Lâm Cấm tối .
 
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Hà Mật Uẩn liếc sang Sơn Kha bên cạnh, Sơn Kha thấy  liền hỏi một chuyện khác: “Bạn học, chúng  đến đây thực  còn một việc nữa, là  hỏi xem  đêm giao thừa em   ?”
 
“Ngày 1 tháng 11 em  ở ? Hai ngày  em  trải qua những chuyện gì, phiền em kể  cẩn thận một chút.”
 
“Đêm giao thừa? Ngày 1 tháng 11?” Ánh mắt Lâm Cấm  lóe lên, cô nhíu mày suy nghĩ kỹ.
 
Đêm giao thừa thì cô còn nhớ, nhưng ngày 1 tháng 11 thì xa quá, chỉ  thể lôi điện thoại  xem  lịch sử.
 
Cô lấy điện thoại từ trong túi áo , mở lịch sử thu tiền  xem.
 
“Đêm giao thừa em đến sân vận động. Em vốn định đến đó bán xúc xích nướng, nhưng  đông quá, em đợi một lúc  về  ký túc xá.”
 
“Còn ngày 1 tháng 11, em xem  ghi chép thì  lẽ là đang bán hàng ở quảng trường đài phun nước làng đại học. Mấy ngày đó điện thoại em  hỏng, chỉ mang theo mã QR thu tiền thôi. Có chuyện gì xảy  ạ?”
""Hà Mật Uẩn: “Là thế , em còn nhớ đám côn đồ từng  mâu thuẫn với em ?”
 
Lâm Cấm đặt mạnh ly nước xuống bàn: “Đương nhiên là em nhớ, cả đời  cũng  quên  buổi tối hôm đó. Có chuyện gì ạ? Bọn họ cuối cùng cũng  bắt  đồn  ?”
 
Trên mặt Hà Mật Uẩn lộ  một tia  hổ: “Cũng  hẳn là  đồn. Đám côn đồ   ngày 1 tháng 11     hành hung một trận, chúng  đến nay vẫn  tìm  hung thủ. Kẻ  tay thủ đoạn  tàn nhẫn, Lý Đại Bưu  đánh đến mức để  di chứng cả đời.”
 
Lâm Cấm  , kinh ngạc  bật dậy: “Thật ? Bọn họ    đánh ?”
 
“Là thật.”
 
Lâm Cấm mừng  mặt: “Tốt quá , đúng là ác giả ác báo,   tay đó cuối cùng cũng giúp  trút  cơn tức.”