Livestream Ẩm Thực Đường Phố Mà Toàn Tinh Tiết Cẩu Huyết - Chương 73

Cập nhật lúc: 2025-04-24 07:10:10
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cơm chiên Dương Châu đó chính là di sản văn hóa phi vật thể đấy. Hầu hết các quán hàng vỉa hè đều ít nhiều bán cơm chiên trứng, từ cơm chiên bình dân của mấy bà mẹ bỉm sữa đến những loại cơm chiên linh tinh khác cũng có rất nhiều quán ăn vặt tự nhận bán cơm chiên Dương Châu, nhưng thực chất chỉ là cơm chiên trứng thêm chút nguyên liệu phụ.

 

Tưởng Nam là một thực khách lần đầu đến xếp hàng. Cô ta đang làm việc tại tập đoàn Viễn Châu, nghe đồng nghiệp giới thiệu nhiều lần lắm rồi, hôm nay mới có thời gian rảnh rỗi đến xếp hàng. Cô ta không kỳ vọng quá nhiều, chỉ đơn giản muốn xem chất lượng món cơm chiên này có xứng đáng với danh tiếng lớn như vậy không thôi.

 

Nghe đến ba chữ "cơm chiên Dương Châu", cô ta thầm nghĩ bụng. Cô ta lớn lên ở Giang Nam, từ khi đến thành phố B làm việc, cô ta chưa từng được ăn một lần cơm chiên Dương Châu chính tông nào cả vì cô ta đã thấy quá nhiều quán treo đầu dê bán thịt chó rồi nhưng những khách quen như Lâm Thiên Thu thì lại chẳng hề hoang mang.

 

Dù có phải cơm chiên Dương Châu chính tông hay không, đồ do ông chủ Giản làm thì chắc chắn ngon đến không bến bờ và khi Giản Vân Lam bắt đầu thao tác nồi nước cốt, hương thơm nồng nàn của nồi canh cũng lan tỏa ra chỉ thấy nước dùng hầm lửa nhỏ đã sôi sùng sục, nổi bọt, nước canh có màu trắng sữa tinh tế, phủ một lớp váng dầu.

 

Mà trong nồi canh, vô vàn nguyên liệu nấu ăn xoay tròn chìm nổi, từ giăm bông Kim Hoa màu hồng nhạt điểm xuyết những vân mỡ vàng óng, đến những miếng thịt gà hạt lựu trắng sữa dày đặc, rồi cả những miếng măng đông màu vàng nhạt cắt hạt lưu, còn có cả hải sâm nữa... đủ loại hương vị nguyên liệu theo làn hơi nước bốc lên, chỉ nhìn và ngửi thôi đã là một bữa tiệc thị giác và khứu giác rồi.

 

"Oa, sao lại có canh thế?" Lâm Thiên Thu hôm nay đến sớm, xếp hàng khá gần phía trước nên tò mò hỏi: "Không phải cơm chiên sao?"

 

"Cơm chiên Dương Châu phải có nhiều cơm hơn và thêm canh." Tưởng Nam lập tức trả lời anh ta nhìn nồi canh này, mắt cô ta sáng rực lên.

 

"Hầy, đúng là như vậy thật, chưa bàn đến chuyện khác chỉ riêng nguyên liệu nấu nước dùng giăm bông Kim Hoa này thôi cũng đã đầy đủ rồi, ngửi cũng thấy đúng vị!"

 

"Chẳng lẽ ông chủ này thật sự có vài phần bản lĩnh hay sao?"

 

Bất quá... Tưởng Nam vẫn không kỳ vọng quá nhiều, vì dù giống hình dáng nhưng không giống thần thái thì cũng không hiếm đối với món đặc sản quê nhà, cô ta luôn rất khắt khe.

 

"Cơm còn phải thêm canh nữa à?"

 

"Nước canh này mà nấu hoành thánh chắc cũng ngon lắm nhỉ, hắc hắc..."

 

"Ông chủ, cho tôi l.i.ế.m đáy nồi đi!"

 

Không ít người lần đầu nghe nói cơm chiên còn phải thêm canh nên thấy lạ, nhao nhao muốn Giản Vân Lam lén múc cho họ một muỗng nếm thử.

 

Giản Vân Lam: "..."

 

"Mọi người đừng nóng vội, ai cũng có phần cả." Giản Vân Lam trấn an nói, trong lúc nói chuyện, một chiếc nồi khác cũng nóng lên.

 

Chảo nóng, cậu cho dầu vào rồi đổ đầy sáu bảy quả trứng gà ta của nhà nông đã được đánh tan. Lòng trứng gà màu vàng óng ánh rung rinh trong chảo dầu, viền trứng bắt đầu đông lại, hương trứng cũng theo hơi nóng bốc lên.

 

Lúc này, không ít người đã bắt đầu nuốt nước miếng ừng ực. Động tác của Giản Vân Lam vô cùng nhanh nhẹn, cậu không hề chờ trứng đông lại mà đổ cơm vào luôn.

 

Cậu cầm muôi xới cơm, bắt đầu dùng muôi đập từng nhát vào cơm, lực tay rất mạnh, đáy nồi rung lên bần bật khiến đám đông vây xem cũng thấy kích động!

 

Cơm và trứng gà đảo lẫn vào nhau trong chảo dầu, rất nhanh, từng hạt cơm đều được bao phủ bởi lớp trứng vàng óng. Tiếp đó, Giản Vân Lam nhẹ nhàng hất muôi, chiếc chảo sắt nặng trịch được nhấc lên, những hạt cơm vàng óng vẽ nên một đường parabol hoàn mỹ trong không trung rồi rơi xuống chảo một cách vững vàng. Hất muôi là màn biểu diễn "đinh" của Giản Vân Lam khi chiên cơm đám đông lập tức vang lên tiếng kinh hô.

 

"Wow, hất muôi đẹp quá! Giỏi quá, thật sự là một màn trình diễn thị giác..."

 

"Sao lại phải đập cơm, để cơm chiên ngon hơn hả?"

 

“Ha ha ha, động tác đập và đánh vào cơm được gọi là 'khuấy cơm' là để làm cho cơm và lòng trứng hòa quyện đều với nhau, làm cho hạt cơm càng tơi ra. Mọi người nhìn kỹ này, không hề có bất kỳ hai hạt cơm nào dính vào nhau, đây chính là đỉnh cao của món cơm chiên Dương Châu đấy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/livestream-am-thuc-duong-pho-ma-toan-tinh-tiet-cau-huyet/chuong-73.html.]

 

Tưởng Nam lúc đầu còn do dự, nhưng sau cú hất muôi này, trong mắt cô ta chỉ còn lại sự bội phục. Vàng bọc bạc kìa. Lớp trứng vàng óng bao phủ đều đặn từng hạt cơm, không có hạt nào bị rơi ra, hơn nữa màu sắc cực kỳ đồng đều.

 

Ông chủ quầy cơm chiên này cũng có chút bản lĩnh đấy chứ. Lúc này, cơm đã có một màu sắc vô cùng hấp dẫn. Giản Vân Lam dùng thìa vớt nước cốt kim hoa từ nồi canh bên cạnh, múc một muỗng đầy nước canh màu trắng sữa cùng các loại nguyên liệu tưới lên cơm chiên rồi bắt đầu đảo đợi đến khi nước canh ngấm vào cơm, cậu lại múc thêm một muỗng nước canh nữa, cứ lặp lại như vậy nhiều lần.

 

"Hóa ra là lúc này cho canh vào." Lâm Thiên Thu nhìn không chớp mắt, cảm giác nước miếng trong miệng sắp chảy ra mất: "Tôi còn tưởng là chan canh vào cơm như bình thường chứ, ha ha."

 

Giản Vân Lam ít khi lên tiếng giải thích, nhưng lúc này cậu lại nói: "Phải xào để hương vị của nước canh ngấm vào cơm từng lớp từng lớp, mỗi lớp lại có một vị khác nhau, các tầng hương vị xếp chồng lên nhau."

 

Khi còn là một blogger ẩm thực ở kiếp trước, Giản Vân Lam đã từng nghiên cứu về cơm chiên Dương Châu và mất ba tháng để phục dựng lại món ăn này.

 

Đương nhiên, với kỹ năng nấu ăn mãn cấp cùng với “Bách khoa toàn thư bằng tranh về cơm chiên” do [Hệ thống Trù Thần] cung cấp, cậu rất tự tin vào món cơm chiên này.

 

"Oa, nghe cao siêu quá!" Lâm Thiên Thu mắt lấp lánh nghĩ.

 

Tưởng Nam lại gật đầu không ngừng khi nghe vậy.

 

"Đúng, thủ pháp này đúng, cách nói này cũng không sai."

 

"Không biết món cơm chiên này nhìn thì đẹp, ăn có ngon như vậy không?"

 

Rất nhanh, sau nhiều lần xào, nước canh đã ngấm hoàn toàn vào cơm chiên. Cuối cùng Giản Vân Lam cho tôm tươi và đậu Hà Lan vào, những con tôm trong suốt nhanh chóng chuyển sang màu hồng nhạt quyến rũ ở đáy nồi. Cậu trộn tôm cùng với đậu Hà Lan xanh mướt vào cơm chiên, cuối cùng rắc hành lá và các nguyên liệu từ nồi nước dùng kim hoa lên trên, rồi dùng lửa lớn xào nhanh tay, cho cơm ra nồi!

 

Trong ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, phần cơm chiên đầu tiên bốc khói nghi ngút và thơm lừng được đưa đến tay Tưởng Nam.

 

"Ực." Tưởng Nam không kìm được nuốt nước miếng.

 

Để cô ta kiểm tra xem món cơm chiên Dương Châu này có đủ tư cách hay không. Tưởng Nam cầm thìa, múc một muỗng đầy cơm chiên. Những hạt cơm chiên trong muỗng rung rinh, hạt nào hạt nấy đều vàng óng ánh, lấp lánh ánh canh và dầu còn có thể thấy vô vàn nguyên liệu ăn kèm, tôm tươi hồng nhạt, bên ngoài giăm bông Kim Hoa giòn rụm bên trong mềm mại, đậu Hà Lan xanh biếc, hạt lựu măng mùa đông, nấm hương... Tưởng Nam không thể chờ đợi thêm nữa, đưa muỗng cơm chiên vào miệng.

 

Cảm nhận đầu tiên là hơi nóng lan tỏa khắp khoang miệng. Cơm được xào đến từng hạt rõ ràng, có cái hương thơm đậm đà của củi lửa, mỗi một hạt cơm đều thấm đẫm lòng trứng và nước canh, béo ngậy. Cùng với việc nhai, một vị ngon khó tả lan tỏa khắp khoang miệng. Quả nhiên đúng như lời ông chủ quầy cơm chiên nói, mỗi một muỗng cơm đều có tầng tầng lớp lớp hương vị tinh túy và thơm ngon khác nhau, chồng chất lên nhau, khiến người ta càng ăn càng muốn ăn, ngon mà không ngán!

 

Cơm vừa mới ra lò nóng hôi hổi, khiến Tưởng Nam không khỏi dậm chân, nhưng lại không nỡ dừng lại.

 

Ngoài cơm ra, khi nhai còn có thể nếm được nhiều loại nguyên liệu khác nhau, tôm bóc vỏ ngon ngọt, vị dai giòn hòa quyện với cơm chiên càng thêm hấp dẫn. Còn có cả giăm bông Kim Hoa chính tông, bên ngoài vàng giòn nhưng bên trong tươi mới, hương thơm quyến rũ, thơm ngon đến mê người. Thỉnh thoảng cắn trúng hạt đậu Hà Lan xanh mát, lập tức có dòng nước sốt nóng hổi đậm đà chảy ra, hương thơm thanh mát của rau dưa hòa quyện với mùi thơm tiêu của cơm chiên lan tỏa khắp nơi...

Một muỗng này quá đỗi chuẩn vị, Tưởng Nam cảm giác như mình đã trở về quê nhà, đang quây quần bên bếp lò của bà nội, cùng anh chị em ăn cơm, vừa bị nóng đến nhe răng trợn mắt, vừa đưa từng muỗng cơm chiên đưa vào miệng.

Thậm chí cô ta còn có thể ngửi thấy mùi khói bếp, cái hương vị đất bùn sau cơn mưa, và cả tiếng rao hàng kẹo mạch nha lanh canh vọng lại từ xa. Edit: Hoa Thuỷ Tinh

"Ngon quá, ngon quá đi!" Tưởng Nam vừa ăn vừa kích động nói. Cô ta phụ trách mảng tuyên truyền văn án ở tập đoàn Viễn Châu, ngày thường cũng có chút tài văn chương, lúc này không kìm được mà cảm thán: "Liễu nhung hao măng thí xuân bàn, nhân gian có vị là thanh hoan*."

 

*: Câu thơ ví những bông liễu mềm mại và măng non tươi tốt như một mâm xuân đầy sức sống. Qua đó, tác giả muốn nói rằng niềm vui thực sự trong cuộc đời không phải là những điều xa hoa, náo nhiệt mà nằm ở những khoảnh khắc thanh tao, bình dị khi cảm nhận vẻ đẹp của thiên nhiên và những điều giản dị xung quanh.

 

Cùng lúc đó, Lâm Thiên Thu, người xếp hàng ngay sau cô, cũng đã được ăn. Anh ta cũng ăn một cách vô cùng phấn khích, vừa ăn vừa không nhịn được thốt lên:

 

"Má ơi, ngon dữ thần! Ngon như thể..." Anh ta vắt óc suy nghĩ mãi mà không ra được một phép so sánh nào có văn hóa hơn, Lâm Thiên Thu dùng hết vốn liếng kiến thức ít ỏi của mình, ấp úng nói: "... như cơm chiên của ông chủ Giản vậy."

 

Một sự đối lập vô cùng rõ ràng. Trong đám đông vang lên tiếng cười thiện ý. Một bà mẹ giáo dục cậu con trai nhỏ: "Con thấy chưa, bảo con phải chăm chỉ đọc sách, phải học thuộc thơ cổ trong giờ ngữ văn cho đàng hoàng, nếu không sau này sẽ thành ra thế này đấy!"

Loading...