Lúc , Tần Dược kiểm tra về cuộc đời của Tiên Tri , tất nhiên chuyện gì xảy .
Cho nên : “Giấc mơ của thủy hữu quả thật sai.”
“Thật , khi quỷ khí, linh khí khôi phục, lượng loài biến thành đặc dị cũng tăng thêm nhiều. Có vài thiên phú, quả thật thể nắm giữ năng lực mà bình thường .”
“Loại khả năng là trường hợp đặc biệt điển hình.”
Giờ phút , Tiên Tri hoảng loạn.
“Tần đại sư, ý của là ba sẽ c.h.ế.t thật ? Sao thể thế ? Bọn họ vẫn còn khỏe mạnh! Rốt cuộc chuyện gì xảy , mới khiến bọn họ gặp chuyện ngoài ý ?”
Hơn nữa còn bất ngờ.
Phải ba của Tiên Tri đều là nhân viên công chức, giờ việc đặc biệt định, bây giờ chắc hẳn hai đang mới đúng.
bây giờ, bọn họ sắp chết? Vì nguyên nhân gì?
Tiên Tri nghĩ thế nào cũng hiểu.
Thật cô chuyện cho ba , chỉ cảm thấy đây là điềm .
Nói . Chẳng bằng .
thấy Tần Dược vẫn nhanh chậm giải thích về lai lịch năng lực của , Tiên Tri thật sự sốt ruột.
“Tần đại sư, ba rốt cuộc c.h.ế.t thế nào? Có cách gì tránh ?”
Tần Dược tất nhiên gật đầu. “Chết vì trúng độc khí ga!”
“Sáng sớm cô nấu một nồi canh bếp ga, kết quả về ngủ. Canh tràn tắt bếp, dẫn tới trúng độc khí ga.”
“Bây giờ cô gọi điện thoại qua, thể đổi chuyện .”
“Vâng, cảm ơn Tần đại sư, cảm ơn, cảm ơn!”
Tiên Tri xong thì trực tiếp chuyển cuộc gọi, màn ảnh trở nên tối đen.
Chẳng qua còn tiếng động. Là tiếng Tiên Tri gọi điện thoại. “Reng reng reng reng…”
Mỗi tiếng Reng đều cho Tiên Tri tuyệt vọng thêm một phần.
“Nghe điện thoại ! Nhanh điện thoại !”
Giọng của Tiên Tri còn kèm theo tiếng nức nở.
Lúc , còn thể tiếng mở cửa, tiếng bước chân chạy như điên.
Tiên Tri đang chạy.
Chỉ là từ chỗ cô đến căn nhà của ba , ít nhất mất bốn mươi phút.
Mà trúng độc khí ga mười phút thể hôn mê, ba mươi phút thể dẫn đến suy tim.
Cô sợ thật .
Chẳng qua đúng lúc đó, cuộc gọi kết nối. “A lô…”
Một giọng vô cùng suy yếu truyền đến.
Tiên Tri mừng rỡ, lập tức hét lên kèm theo tiếng nức nở.
“Mẹ! Mau xem bếp ga. Có quên tắt bếp ga ?”
“Hả?”
Mẹ của Tiên Tri nghi ngờ kêu lên một tiếng.
Trong phút chốc, bà chợt tỉnh táo, kêu lên: “Nguy !” Bà ngửi mùi khó ngửi trong khí.
Sau đó, bà lập tức nín thở nhưng vẫn cảm thấy đầu óc nặng nề, mê man.
Chẳng qua ý chí sống mạnh mẽ khiến bà bò dậy, trong phòng bếp.
Nhanh chóng tắt bếp ga, đó mở cửa sổ cho khí lưu thông.
Bà còn chạy tới phòng ngủ, lay chồng của dậy. “Chồng ơi, chồng đừng ngủ nữa!”
“Đừng ngủ nữa, hu hu hu!”
“Con gái, mau gọi 120, lẽ ba con trúng độc !” Trên thực tế, bản bà cũng trúng độc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-cho-nguoi-huu-duyen/chuong-511.html.]
Chỉ là mức trúng độc còn nhỏ thôi. “Con gọi, con gọi ngay đây!”
Sau đó, Tiên Tri vội vàng gọi điện thoại cấp cứu. Mà Tần Dược cũng cho đối phương ở chế độ ẩn.
Đề phòng địa chỉ của em gái lộ , sẽ quấy rầy.
Phải trong các thủy hữu cũng nhiều kỳ lạ, chừng nào đó ý , địa chỉ nhà cô gái , sẽ chuyện gì kỳ quái thì ?
Cuối cùng, Tiên Tri báo cấp cứu xong cũng lên xe, chạy tới nhà ba .
Cô nhớ còn đang livestream. Vội vàng chuyển .
Trước tiên là nạp tiền khen thưởng. Tiên Tri thưởng Hỏa Tiễn lớn!
Tiên Tri thưởng Hỏa Tiễn lớn ×10. Một cho năm nghìn.
“Tần đại sư, cám ơn đoán mệnh cho , thật sự quá chuẩn . Nếu , cũng sống tiếp thế nào. dám nghĩ tới, nếu ba mất , sẽ sống nữa!”
Có thể thế nào chứ?
Bơ vơ chỗ nương tựa, xin giúp đỡ cũng ai giúp.
Bản chủ nhiệm giáo vụ sàm sỡ, chỉ c.h.ế.t mới khả năng bảo vệ danh dự của .
Bởi vì cô còn .
Cho nên cô gái thật sự thể chuyện nhảy lầu. “Thủy hữu, tất cả đều qua , chỉ là một sợ bóng sợ gió thôi.”
“Hơn nữa, nạn lớn chết, nhất định sẽ hạnh phúc tới cuối đời!”
“Cô yên tâm, chăm sóc cho ba cô .”
Tiên Tri lau nước mắt gật đầu: “Cảm ơn Tần đại sư, cảm ơn!”
“Thủy hữu, chúng dừng ở đây, duyên gặp .”
“Được! Có duyên gặp !” Em gái vẫy tay chào.
Lúc , Tần Dược mới ngắt kết nối video.
Sau đó, kết nối với rút thăm trúng thứ hai, Trần Lão Tam.
Vừa kết nối.
Tần Dược thấy một đàn ông cao lớn vạm vỡ.
Ông trông bốn mươi, bốn lăm tuổi, cánh tay còn hình xăm.
… … .
“Tần đại sư, chào !” “Chào thủy hữu!” “Chào !”
Hai khách sáo một lúc.
Tần Dược : “Thoạt thủy hữu vội, chúng tính quá khứ !”
“Được, đại sư tính .”
Tần Dược gật đầu, tập trung tinh thần quan sát, Đạo Thiên Bí Điển tự động phát động, thể thấy tất cả chuyện trong cuộc đời Trần Lão Tam.
“Thủy hữu sinh trong gia đình bình thường, bằng cấp cao, nghiệp cấp hai nhưng lúc còn trẻ phát tài, kiếm ít tiền.”
Trần Lão Tam vỗ một cái bắp đùi. “Không sai.”
Tần Dược mỉm , tiếp: “Thủy hữu kết hôn năm hai mươi tư tuổi, vợ là nổi tiếng xa gần, một năm thì sinh một con trai bụ bẫm.”
“Đại sư tính quá đúng.”
“ tiệc vui chóng tàn, qua mười năm, việc kinh doanh của càng ngày càng sa sút, cuối cùng đóng cửa. Trước đây, vẫn luôn là ông chủ nhỏ, cho nên thuê cho khác, nhưng miệng ăn núi lở.”
Lần , Trần Lão Tam nổi.
“Tần đại sư đều đúng. Nếu lúc còn trẻ gây họa quá nhiều, còn thể tích góp ít tiền. bây giờ sống quá nghèo khó, bó tay bó chân.”
Đây chính là điển hình xa hoa thì dễ, tiết kiệm khó.
Ông kiếm tiền nhưng ghét thuê cho khác vì mệt.
Việc ăn của thể duy trì tiếp.
Thật sự phiền não.
Đương nhiên, những vấn đề so với chuyện ông gặp , đều chỉ như mây bay.