Chỉ nửa tiếng , chồng cô — Phùng Thanh — vội vã về.
Tốc độ đó khiến phụ nữ khỏi sửng sốt. Nơi việc cách nhà một tiếng rưỡi, mà về chỉ trong nửa tiếng cho chuyện của . Chiếc xe chạy nhanh đến mức nào mới kịp?
Cô còn đang kịp phản ứng thì Phùng Thanh lo lắng hỏi:
“Mẹ ? Tình hình thế nào? Sao tự dưng nôn?”
Người phụ nữ với vẻ khó tin, hỏi thẳng:
“Lúc em nôn máu, em gọi về, mất ba tiếng rưỡi mới về còn bảo cố hết sức. Vậy mà bây giờ bệnh, chỉ mất nửa tiếng?”
Hóa thể về sớm — mà là cô xứng để về sớm.
Vẻ mặt Phùng Thanh chợt cứng , một tia chột thoáng hiện trong đáy mắt. Ngay đó mất kiên nhẫn, quát lớn:
“Ninh Tiểu Lôi! Giờ còn mấy chuyện vô bổ đó! Nếu chuyện gì, sẽ tha cho em!”
Lời dứt, bố chồng cô cũng hối hả chạy từ cửa.
“Làm thế? Lúc bố Thục Hà vẫn còn đang ăn chân giò ngon lành, mới một tiếng mà khỏe ?”
Phùng Thanh thấy vẻ mặt hoảng hốt của bố , lập tức cau mày than phiền:
“Bố! Bố việc gì thì chạy ngoài gì! Bố đang trong tình huống đặc biệt ?”
Bố Phùng cũng thấy oan ức, vội giơ chiếc túi nhựa trong tay lên:
“Mẹ con cứ đòi ăn lê đông. Thời tiết nóng thế , ngày nào cũng ăn dưa hấu, gì lê đông sẵn ! Bố hết cách, chạy mấy tiệm trái cây mới mua ít lê về để đông lạnh đây .”
Thấy mấy quả lê lớn trong túi, Phùng Thanh cũng nguôi giận. Dù cũng hiểu rõ — dạo khẩu vị của khó chiều đến mức nào.
đúng lúc khí lắng xuống, giọng lạnh lùng của phụ nữ vang lên:
“Mẹ đang trong tình huống đặc biệt gì?”
Câu hỏi khiến Phùng Thanh khựng , lúc mới sực nhớ — vợ vẫn còn đó.
Tim chợt thót một cái.
“Nôn ói như còn là tình huống đặc biệt !” — vội vàng chống chế, bực bội đẩy Ninh Tiểu Lôi :
“Thôi , đừng chắn đường nữa!”
Nói xong, lập tức chạy lên lầu. Bố Phùng cũng vội vàng theo .
Ninh Tiểu Lôi vẻ mặt lo lắng của hai bố con họ, trong lòng càng thêm khẳng định — họ rõ chuyện gì đang xảy .
càng nhận điều đó, cái lạnh lẽo và oán hận trong lòng cô càng dâng lên mãnh liệt!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-qua-chuan-quoc-gia-moi-ta-roi-nui-zmpk/chuong-1377-ca-nha-deu-che-giau.html.]
Ba tháng qua, cô sống trong nỗi sợ hãi vì căn bệnh vô cớ, mỗi ngày đều thấp thỏm lo lắng, thậm chí âm thầm chuẩn cả chuyện hậu sự.
Kết quả là ?
Tất cả… đều do gia đình mà !
Nghĩ đến sự lạnh lùng, ích kỷ và giả dối của họ, Ninh Tiểu Lôi cảm thấy nếu báo thù một trận trò, thì chẳng khác nào phụ lòng chính !
Cô lặng lẽ bước lên lầu.
Vừa dừng cửa phòng, cô thấy những tiếng quan tâm vọng từ bên trong.
“Mẹ, chứ?”
“Vợ, em ?”
Nghe thấy tiếng họ, Phùng mới chui khỏi chăn, thút thít :
“Hai cuối cùng cũng về !”
Vừa thấy lộ mặt, hai bố con nhà họ Phùng đều giật kinh hãi:
“Sao thành thế ?”
Mẹ Phùng đưa tay sờ khuôn mặt sưng phù, béo phì hẳn lên, giọng đầy đau khổ:
“Mẹ cũng nữa… Lúc đang ăn chân giò thì đột nhiên thấy buồn nôn, ói mãi ngừng… đó thành thế ...”
Bố Phùng , vẻ mặt tin nổi:
“Không thể nào! Rõ ràng thầy bói là sẽ bảo đảm cho em mười tháng vô sự mà!”
ngay giây tiếp theo, Mẹ Phùng đột nhiên ôm thùng rác, nôn thốc nôn tháo.
“Oẹ!!!”
Nhìn thấy đau đớn như , Phùng Thanh hoảng hốt:
“Hay là… gọi điện cho thầy bói hỏi thử xem ?”
Bố Phùng như nhắc nhở, liên tục gật đầu:
“, đúng, đúng! Bố gọi cho thầy ngay đây!”
lúc ông rút điện thoại , Phùng Thanh bỗng phát hiện cửa phòng đóng, liền thốt lên:
“Khoan !”
Không khí trong phòng lập tức trở nên căng thẳng đến nghẹt thở.