Dạ Minh tỏa sát khí vô tận, từng bước tiến cấm địa sâu thẳm nhất của Thần tộc.
Trước mắt là cấm địa phong ấn bởi vô kết giới. Đôi mắt yêu dị đỏ rực lóe lên một tia dữ tợn. Ngay khi định tay phá vỡ kết giới, một nhóm đông Thần tộc kịp thời xuất hiện, bao vây lấy .
"Dừng tay! Yêu thần to gan, dám xâm nhập Thần tộc chúng ! Hôm nay chúng sẽ g.i.ế.c ngươi, báo thù cho thần nữ Bạch Nghiên!"
Kẻ lên tiếng là tộc trưởng Thần tộc, trong tay nắm chặt quyền trượng, ánh mắt tràn đầy giận dữ và căm hận khi về phía Dạ Minh.
Nếu vì yêu thần , Thần tộc bọn họ thể suy tàn đến mức !
Dạ Minh khẩy, ánh mắt lướt qua đám đông mặt, thấy bóng dáng tìm, sắc mặt lập tức tối sầm.
"Dung Mặc c.h.ế.t ? Chỉ phái các , đám già trẻ tàn tật đến?"
Tộc trưởng lạnh lùng hừ một tiếng, dù sức mạnh của Thần tộc suy yếu, nhưng vẫn kiên quyết đối mặt.
"Không cần Thần đế đại nhân tay, chỉ bọn cũng đủ đối phó với ngươi."
Dạ Minh thì lạnh, yêu khí dâng lên cuồn cuộn.
"Chỉ vì sức mạnh phong ấn mà các nghĩ g.i.ế.c nổi các ?" Giọng trầm thấp, lạnh lẽo, mang theo sát ý thể che giấu. "Thần tộc các thể sống yên suốt vạn năm qua là vì hứa với Bạch Nghiên sẽ khó của tộc nàng. điều đó nghĩa tha thứ cho các vì lừa dối !"
Hắn từng bước tiến về phía tộc trưởng, đôi mắt đỏ rực như máu.
"Nói cho , trong cấm địa rốt cuộc giấu bí mật gì về Bạch Nghiên."
Tộc trưởng cắn chặt răng, đáp. sự hoảng loạn trong ánh mắt ông thoát khỏi đôi mắt sắc bén của Dạ Minh.
"Không cần phí lời." Dạ Minh chán ghét đám mặt, bàn tay vươn , bóp chặt cổ tộc trưởng. Sát khí tỏa , khí tức yêu thần mạnh mẽ khiến tất cả Thần tộc xung quanh đều cảm thấy khó thở.
"Sao thể... Sức mạnh yêu thần của ngươi tại vẫn thể sử dụng ?" Tộc trưởng kinh hãi thốt lên.
Dạ Minh quan tâm, chỉ lạnh lùng siết c.h.ặ.t t.a.y hơn. "Câu hỏi của cái . Trả lời !" Giọng như tiếng băng vỡ giữa đêm đông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-thien-dao-chinh-la-de-de-cua-ta/336.html.]
"Trong cấm địa đang giấu bí mật về Bạch Nghiên ?"
Tộc trưởng tránh né ánh mắt , cố gắng vùng vẫy: "Ta ngươi đang gì!"
Dạ Minh bật , nhưng nụ đó lạnh đến tận xương tủy. "Nói dối mặt ?" Hắn nghiêng đầu, ánh mắt yêu dị lóe lên một tia tàn nhẫn. "Ông cũng . Ta g.i.ế.c hết các , đó moi linh hồn , từng một, tin tìm bí mật trong cấm địa!"
Dạ Minh mất kiên nhẫn, yêu khí bộc phát, định tay thì bất ngờ một luồng ánh sáng trắng chợt lướt qua mặt.
Hắn thoáng khựng , buông tộc trưởng , đầu về hướng ánh sáng phát .
Trên một cành linh thụ cách đó xa, một nam nhân mặc bạch y đó, gương mặt lạnh lùng, đôi mắt như nước mùa thu .
" còn tưởng sẽ trốn mãi dám mặt chứ, Dung Mặc Thần đế."
Dung Mặc đáp xuống, đối diện với Dạ Minh, giọng điềm tĩnh nhưng mang theo áp lực nặng nề. "Dạ Minh, hứa với cô sẽ tổn thương bất kỳ ai trong Thần tộc. Giờ định nuốt lời ?"
Dạ Minh gằn, ánh mắt đầy giễu cợt. "Dung Mặc, dựa mà chất vấn ? Anh tư cách gì chất vấn ?"
Dung Mặc né tránh, ánh mắt vẫn bình thản: "Vì Bạch Nghiên vốn dĩ là thê tử của , là cướp cô ."
Mộng Vân Thường
"Cướp?" Dạ Minh nhếch môi. "Anh nhẹ nhàng quá nhỉ."
"Thù đoạt thê, thể g.i.ế.c . vì cô yêu , nên từng ." Dung Mặc chậm rãi , từng câu từng chữ vang vọng trong màn đêm tĩnh lặng. "Chỉ cần là cô yêu, sẽ tổn thương dù chỉ một chút. Kể cả , yêu thần mang tai họa đến nhân gian."
Dạ Minh mặt, trong đầu bất giác vang lên giọng quen thuộc của Bạch Nghiên năm nào.
"Nếu em xuống trần lịch kiếp, thức tỉnh thất tình lục dục, gặp , lẽ em sẽ cùng Dung Mặc sống bên mãi mãi."
"Tại ?" Hắn hỏi như .
"Vì đối xử với em , dịu dàng, bao dung, thậm chí tôn trọng lựa chọn của em..."
Giọng mềm mại đó như một nhát d.a.o cứa lòng . Năm đó, chẳng thèm để tâm, chỉ cảm thấy bực bội. Đến tận mới , Bạch Nghiên là thần nữ Thần tộc, hôn ước với Dung Mặc. Bọn họ vốn dĩ sẽ thành khi nàng lịch kiếp trở về.
Bạch Nghiên yêu . Mà ... thể nào buông tay.