"Mời các chơi khác cẩn thận bỏ phiếu."
Đóa Đóa suy nghĩ một lúc nghiêm túc đặt bút xuống. Cô về phía Miêu Miêu, sang Nguyệt Yên. Sau một hồi cân nhắc, cô lên tiếng:
" cảm thấy những gì Miêu Miêu phần thuyết phục hơn, bỏ một phiếu cho chị Nguyệt Yên."
Nói xong, cô cẩn thận ghi tên Nguyệt Yên lên lá phiếu của .
Nguyệt Ly hừ lạnh một tiếng, chút do dự đặt bút xuống:
" vẫn bỏ một phiếu cho chị ."
Ban đầu chỉ nghi ngờ, nhưng khi chứng kiến hành động của chị gái khi vội vàng bầu cho Miêu Miêu mà cần suy nghĩ, gần như chắc chắn rằng chị là kẻ .
Nguyệt Yên hít sâu một , cố gắng giữ bình tĩnh. Đây chỉ là một trò chơi, quan trọng, quan trọng...
Bỗng nhiên, Phục Thiên lên tiếng:
"Lúc đầu nghi ngờ Miêu Miêu, nhưng khi xong phân tích của cô , cảm thấy Nguyệt Yên vấn đề lớn hơn. cũng bỏ phiếu cho cô ."
Nói xong, nhanh chóng ghi tên Nguyệt Yên lên phiếu của .
Lúc , bàn chơi chỉ còn Bạch Cảnh Xuyên và Cố Trạch là bỏ phiếu. Hai im lặng quan sát bộ diễn biến, ai vội vã hành động.
Cố Trạch khẽ nghiêng đầu, nheo mắt đầy thăm dò, hỏi:
"Anh bỏ phiếu , Bạch Cảnh Xuyên?"
Bạch Cảnh Xuyên nhạt, đáp trả ngay lập tức:
"Anh cũng bỏ phiếu."
Cố Trạch khẽ nhướng mày, như thể đang cố đoán xem mặt đang nghĩ gì. ngay đó, nhún vai, tỏ vẻ bất lực:
"Bây giờ bất kỳ bằng chứng nào, tất cả chỉ là đoán mò thôi. Bỏ phiếu gì?"
Anh vẫn tiếp tục duy trì dáng vẻ bình thản, để lộ bất kỳ sơ hở nào.
Bạch Cảnh Xuyên chớp mắt, ánh mắt sắc bén như thấu tâm tư đối phương. Anh lạnh một tiếng, phản bác:
"Lúc nãy còn bảo vệ Nguyệt Yên. còn tưởng sẽ bỏ phiếu cho Miêu Miêu chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-thien-dao-chinh-la-de-de-cua-ta/475.html.]
Cố Trạch nhếch môi, hề d.a.o động:
" chỉ đang phân tích các khả năng thôi. Trừ việc đảm bảo phận của , đối với phận của khác, ai cũng mơ hồ như , đúng ?"
Bạch Cảnh Xuyên gật gù, nhưng đột ngột hỏi một câu đầy ẩn ý:
"Không nên thế chứ? Từ đầu thông tin chính xác về lượng kẻ , lượng lượng bí ẩn. Sao thể khẳng định mỗi chỉ thể xác nhận phận của ?"
Cố Trạch thoáng sững , nhưng ngay lập tức điều chỉnh sắc mặt. Bạch Cảnh Xuyên tiếp tục , giọng điệu nhẹ nhàng nhưng mang theo ý thăm dò rõ ràng:
"Vừa sư phụ chẳng quy trình ? Người chơi thẻ phận kẻ phép mở mắt, nhưng rõ bao nhiêu ."
Câu khiến Cố Trạch khỏi cảm thấy bất ngờ. Anh chằm chằm Bạch Cảnh Xuyên, ánh mắt hoài nghi.
Hắn phận của ?
Trong thoáng chốc, Cố Trạch cảm thấy thể coi thường đối phương nữa. Anh nheo mắt, thử dò xét thêm một :
"Anh hiểu rõ đấy nhỉ? Chẳng lẽ cũng phận đặc biệt gì ?"
Bạch Cảnh Xuyên khẽ nhếch môi, nụ mang theo vẻ giễu cợt:
"Thân phận của đơn giản. Nếu tin, vòng tới cứ loại ."
Câu của giống như một lời khiêu khích, nhưng cũng khiến Cố Trạch rơi thế khó xử. Nếu thật sự loại Bạch Cảnh Xuyên mà là , chẳng khác nào giúp phe kẻ giành lợi thế.
Cố Trạch khẽ , lắc đầu một cách bất đắc dĩ:
"Bạch Cảnh Xuyên, gan to thật đấy, dám thách thức kẻ loại ."
Anh hạ giọng, chậm rãi từng chữ:
"Tiếc rằng nếu là bí ẩn, mà loại thật, cũng sẽ cứu ."
Bạch Cảnh Xuyên khẽ nhướn mày, dường như hề ảnh hưởng bởi lời đe dọa . Anh chỉ Cố Trạch một lúc lâu, bỗng nhiên bật :
"Thầy Cố Trạch thông minh thật, hổ là em trai của sư phụ."
Cố Trạch gì, chỉ mặt , tiếp tục đấu trí với Bạch Cảnh Xuyên nữa. Dù nữa, vòng tiếp theo cũng sẽ câu trả lời.
Mộng Vân Thường
Bạch Cảnh Xuyên theo bóng lưng Cố Trạch, khẽ lạnh hai tiếng. Anh rõ Cố Trạch bắt đầu cảnh giác, nhưng điều đó quan trọng.