Livestream Đoán Mệnh: Thiên Đạo Chính Là Đệ Đệ Của Ta - 497

Cập nhật lúc: 2025-03-29 07:29:06
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đi thôi, nào, Thời Thâm đang ở ngoài chửi đấy."

Cố Ninh kéo nhẹ cổ tay Hắc Diệu, giọng chút vội vàng.

Cô sợ nếu còn tiếp tục ở đây, cô sẽ kiềm chế sự thật với .

Hắc Diệu cô chằm chằm, ánh mắt sâu thẳm như thấu nội tâm cô. cuối cùng, hỏi gì thêm, chỉ nhẹ nhàng gật đầu.

Chỉ cần là cô , sẽ tin.

Dù cô gì, cũng sẽ tin.

Trong chớp mắt, hai trở văn phòng.

Thấy họ xuất hiện, Thời Thâm lập tức khoanh tay ngực, hậm hực lên tiếng.

"Hắc Diệu! Anh đánh ? Sao dám dẫn A Ninh một thế hả!?"

Hắn trợn mắt Hắc Diệu, đó sang Cố Ninh, vẻ mặt đầy nghi hoặc.

"A Ninh! Nói thật , hai bàn bạc kế hoạch gì lưng đấy!?"

"Đừng ríu rít như chim sẻ nữa."

Hắc Diệu liếc Thời Thâm một cái, giọng điệu chút mất kiên nhẫn. Nếu vì nể mặt A Ninh, tay với tên từ lâu .

Từ đến nay, luôn là duy nhất bên cạnh A Ninh. từ khi Thời Thâm xuất hiện, nào cũng xen .

Hắn thực sự khó chịu.

Thời Thâm thấy , hừ lạnh hai tiếng, khoanh tay :

"Hắc Diệu, nghĩ tâm tư của ?"

Rồi bất ngờ sang Cố Ninh, ánh mắt sáng rực đầy mong đợi.

"A Ninh! hỏi cô, giữa và Hắc Diệu, ai trai hơn!?"

Cố Ninh: "..."

bằng ánh mắt thể tin .

Câu hỏi , cần trẻ con như ?

Hắc Diệu thì lạnh mặt, ánh mắt lộ rõ vẻ chán ghét.

Mộng Vân Thường

Cố Ninh khẽ xoa trán, tiếp tục lãng phí thời gian.

"Hỏi câu là tự bẽ mặt đó."

Cô lười trả lời những câu hỏi vô nghĩa như thế .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-thien-dao-chinh-la-de-de-cua-ta/497.html.]

" đôi co với các nữa, ăn đây."

Dứt lời, cô xoay định rời .

Thời Thâm dễ dàng để cô như .

"Không ! A Ninh! Cô thể một ! cũng cùng!"

Hắn nhanh chóng tiến lên, ôm lấy cánh tay cô, nhất quyết buông.

Cố Ninh kịp đẩy thì Hắc Diệu bước lên , sắc mặt lạnh lẽo.

"Thời Thâm, buông ."

Giọng trầm thấp, mang theo áp lực vô hình.

Thời Thâm vẫn bám chặt lấy tay Cố Ninh, chẳng hề ý định lời.

Và thế là—

Chát!

Một cái tát giáng thẳng lên đầu Thời Thâm.

"Ôi trời! Hắc Diệu! Anh chơi đánh lén!"

Thời Thâm kêu lên thảm thiết, lập tức buông tay khỏi Cố Ninh, ôm đầu nhảy xa.

Hắn Hắc Diệu đầy phẫn nộ.

"Anh tay mạnh như gì chứ!?"

Hắc Diệu thản nhiên thu tay về, ánh mắt vẫn lạnh lùng như cũ.

"Đừng gây rối nữa, chú ý đến cách cư xử của ."

Hắc Diệu lạnh lùng bước lên, chắn giữa Thời Thâm và Cố Ninh, ánh mắt sắc bén như thể cho phép bất kỳ ai tiến thêm một bước.

Thời Thâm lập tức sầm mặt, nhạt đầy châm chọc:

"Hắc Diệu, ý gì? kịp gì, ngăn ? Còn thì ? Vừa nắm tay A Ninh, vẻ bảo vệ? Cách cư xử của ?"

Hắc Diệu gì, chỉ yên lặng Thời Thâm với ánh mắt lạnh như băng.

Thời Thâm giận đến mức bùng nổ. Mỗi cố gắng thiết với Cố Ninh, đều cái tên ngăn cản. Rốt cuộc là tại chứ? Anh phục!

"Đủ ."

Giọng của Cố Ninh vang lên, dù lớn nhưng khiến cả hai đàn ông lập tức im lặng.

"Nếu hai còn cãi thêm một nữa, đừng đến tìm nữa."

Loading...