Viện trưởng đến vỗ về cô bé giật , theo bản năng rụt tay .
Thoáng chốc Tề An An biến thành dáng vẻ đáng thương, bất lực.
Viện trưởng thở phào nhẹ nhõm, lẽ hoa mắt thôi.
Tề An An trở trại trẻ mồ côi, ban đầu con bé vẫn còn ảo tưởng vợ chồng họ Tề sẽ đến đón , dù thì họ từng cưng chiều con bé đến thế. Vì thế con bé trốn ngoài một nhưng phát hiện căn nhà cũ đổi chủ.
Họ chuyển nhà!
Sự tức giận của Tề An An ngay lập tức đạt đến đỉnh điểm.
Con bé ở trại trẻ mồ côi hai năm mà ai nhận nuôi, bởi vì ở độ tuổi , con bé sớm ghi nhớ chuyện, còn thông minh. Rất ít nhận nuôi một đứa trẻ lớn như về nhà.
Cuối cùng, khi một bé gái bốn tuổi mới đưa trại, bố qua đời vì t.a.i n.ạ.n giao thông, một cặp vợ chồng điều kiện nhận nuôi, con bé liền bùng nổ.
Khi đối phương đang thủ tục, con bé lấy cớ đưa đứa trẻ đó vệ sinh đó nhốt nó một căn nhà kho bỏ hoang, đó châm lửa đốt.
May mắn trại trẻ mồ côi phát hiện kịp thời, dập tắt lửa và cứu đứa bé ngoài.
Năm đó Tề An An mười hai tuổi, đưa trại giáo dưỡng vị thành niên.
Năm đó, con bé những đứa trẻ khác công khai và ngấm ngầm xa lánh bắt nạt đến phát điên, cuối cùng c.h.ế.t trong trại giáo dưỡng vị thành niên.
Lúc đó, con bé mười lăm tuổi.
Thêm một tháng nữa, con bé sẽ ngoài.
Còn vợ chồng Tề Gia Duật thì năm thứ hai chào đón đứa con của họ, vụ mưu sát đó, đứa bé lớn lên bình an trong vòng tay yêu thương trọn vẹn của cha .
***
Bộ Vi thức dậy từ sớm tinh mơ ngự kiếm bay thẳng đến Trùng Khánh.
Quách Thục Quỳnh đặc biệt xin nghỉ phép, cô rời nhà từ sáu giờ hai mươi và lái xe hơn một tiếng đồng hồ. Lúc đến thị trấn, cô liền trông thấy Bộ Vi.
“Đại sư, chắc ngài đợi lâu lắm ạ? Thật ngại quá, ngờ ngài đến nhanh như , thế sớm hơn…”
“Không .” Giọng Bộ Vi ôn hòa. “ cũng mới tới, đang định hỏi đường thì cô đến.”
Quách Thục Quỳnh cô áp lực nên trong lòng càng thêm cảm kích.
Nửa giờ , hai cuối cùng cũng đến nơi.
Tối qua Quách Thục Quỳnh gọi điện cho , rằng hôm nay sẽ dẫn một thầy phong thủy cao tay về nhà. Bây giờ ở quê phần lớn chỉ còn già, họ rành dùng điện thoại thông minh và ngoài mảnh đất ba sào của gia đình thì cũng chẳng thời gian quan tâm đến những chuyện mới mẻ mạng. Vì thế, họ đương nhiên nhận một Bộ Vi đang nổi tiếng lẫy lừng.
Bà Quách thấy vị ‘đại sư’ trẻ tuổi như , ánh mắt liền lộ vẻ nghi ngờ.
“Thục Quỳnh, con bé trông như sinh viên đại học, coi chừng là kẻ lừa đảo đó con ơi?”
Quách Thục Quỳnh vội vàng bịt miệng . “Mẹ, đừng bậy! Mẹ đừng thấy còn trẻ mà xem thường. Bản lĩnh của lớn lắm đó, mấy chục triệu hâm mộ và còn chính phủ công nhận đàng hoàng. Con khó khăn lắm mới rút túi phúc trong livestream để mời đến đây, đừng tức giận bỏ đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-tich-luy-cong-duc/chuong-186.html.]
Thấy con gái nghiêm túc như , bà Quách dù trong lòng vẫn tin hẳn nhưng cuối cùng cũng thêm gì nữa.
Quách Thục Quỳnh lành với Bộ Vi. “Đại sư, ngài đừng trách, già thông tin nhanh nhạy nên nhận thức còn hạn hẹp. Cả nhà ai cũng xem livestream của ngài, con gái đặc biệt thích ngài. Sáng nay nó còn gọi điện cho , nhờ ngài cho một chữ ký. Nó bảo nhiều bạn học của nó cũng là hâm mộ ngài, tin ngài sắp đến quê , đứa nào đứa nấy đều ngưỡng mộ vô cùng.”
Bộ Vi chợt nhớ đến cô bé gặp ở sân bay Côn Minh , cuối cùng vẫn thể ký tên cho em .
“Được.”
Quách Thục Quỳnh vẫn đang luyên thuyên thì bỗng một tiếng đó liền sững . “Dạ, cái gì ạ?”
“Chữ ký.” Bộ Vi ngắn gọn. “Có thể.”
Quách Thục Quỳnh lập tức mừng rỡ mặt. “A, cảm ơn Đại sư, sẽ gọi cho con gái ngay, chắc chắn nó sẽ vui lắm.”
Cô rút điện thoại mới nhớ giờ con gái chắc đang trong lớp học, đành ngượng ngùng cất .
Rất nhiều dân làng kéo đến, họ xì xào bàn tán và hỏi han tin tức.
Bộ Vi để tâm đến họ. Cô quan sát địa hình chọn một đất trống, đó lấy từ trong túi gấm một chiếc bàn gỗ nhỏ.
Dân làng đang vây xem bỗng chốc im bặt, ai nấy đều trợn tròn mắt.
Bà Quách càng kinh ngạc đến ngây , bà đưa tay lên dụi mắt vì nghi ngờ nhầm.
Một cái túi gấm chỉ lớn bằng bàn tay mà thể đựng cả một cái bàn ư?
Ngay đó, họ thấy Bộ Vi lấy từ trong túi gấm lư hương, nhang, bài vị, tiền đồng, bùa vàng, chu sa, bút lông…
Ngay cả Quách Thục Quỳnh cũng phần ngây .
Cảm giác khác hẳn với khi xem qua livestream, bởi vì màn hình dù cũng một lớp ngăn cách. Còn bây giờ, thứ đang hiện vô cùng chân thực ngay mắt!
Vài trẻ tuổi cầm điện thoại lên và bắt đầu phim.
Bộ Vi cứ như mắt lưng, cô : “Trước khi mưa sẽ sấm sét. Mọi nhất nên cất hết các thiết điện tử , nếu lỡ sét đ.á.n.h hỏng thì chịu trách nhiệm .”
Người nọ bẽn lẽn sờ mũi ánh của tất cả , đành nhét điện thoại trở túi.
Người do Quách Thục Quỳnh mời đến nên cô đ.á.n.h bạo hỏi một câu: “Đại sư, chúng cần gì ạ?”
Bộ Vi cắm nhang, đặt bài vị xong xuôi. Cô hề đầu mà chỉ một câu duy nhất.
“Chuẩn sẵn ô , đừng để dầm mưa cảm lạnh.”
Nghe giọng điệu là cô chắc chắn đến mười mươi.
Quách Thục Quỳnh vui mừng khôn xiết, vội vàng gọi dân làng về nhà lấy ô.
Sau khi chứng kiến cảnh tượng , dân làng gần như tin rằng cô gái trẻ mắt là bản lĩnh thật sự. Vì thế họ cũng khách sáo, mỗi nhà cử một về lấy ô còn những khác thì vẫn nguyên tại chỗ.
Sau khi hương án bày xong, Bộ Vi tung những đồng tiền trong tay xuống theo phương vị bát quái.
“Mọi lùi xa, gần phạm vi của những đồng tiền.”