"Lâu   gặp nhỉ, con rể?"
 
Cha nuôi  , gương mặt  chui  khỏi tường, ngay  đó, cả   cũng từ từ bò .
 
Trần Hùng nhất thời sợ đến ngây , đờ đẫn  ông bò  khỏi tường, bò đến  mặt , mặt đối mặt.
Cha nuôi nhe răng : "Con rể, ăn cơm ?"
 
"Ma!!!!!"
 
Trần Hùng lúc đó sợ đến tè  quần, hai chân điên cuồng đạp loạn, tay chân phối hợp lùi về phía .
 
"Tiểu Trần,  là bố vợ con mà, con  kỹ  xem."
 
Ông cụ  , cả  liền bay đến  mặt Trần Hùng, mặt kề mặt đối diện với .
 
Trần Hùng sợ đến trắng mắt, ngất  tại chỗ,  đũng quần bốc lên một mùi khai thối nồng nặc.
 
Trương Vi đang trốn trong bếp  trộm,    cho buồn nôn suýt ói.
 
 hiệu quả thì  đáng hài lòng.
 
"Tỉnh , tỉnh !"
 
Trương Vi tát cho  mấy cái thật mạnh để  tỉnh , cố nén nụ  nơi khóe môi, "Sao   ngủ ở đây?"
 
Trần Hùng chớp chớp mắt, ngơ ngác  lên trần nhà.
 
Trương Vi bịt mũi, vẻ mặt chán ghét: "Anh   ,   ngủ ở đây? Ngủ thì thôi ,  lớn tướng  mà ngủ còn tè dầm là ? Mau  tắm rửa , lát nữa con bé   thấy thì còn  thể thống gì nữa."
 
Trần Hùng  hồn, cẩn thận  quanh bốn phía,   gì cả. Chẳng lẽ   là   mơ?
 
"Cái đó... Trương Vi, em  thấy...  nào khác ?"
 
"Người nào khác cái gì, ngoài   thì còn ai nữa? Đừng lề mề nữa, mau  tắm , hôi quá."
 
"Ồ ồ."
 
Trần Hùng đầy nghi hoặc.
 
Hắn thầm nghĩ: Chắc chắn là gần đây  suy nghĩ nhiều quá nên mới mơ thấy giấc mơ kỳ quái như .
 
Mê Truyện Dịch
, chính là thế.
 
Trần Hùng lắc lắc đầu,  nhà vệ sinh cởi quần áo chuẩn  tắm.
 
Bên ngoài, Trương Vi và cha cô liếc  , cả hai cùng mỉm  đầy ẩn ý.
 
Một cơn gió lạnh thổi qua.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-108.html.]
Trần Hùng rùng  một cái, vặn nước nóng lên một chút.
 
Giây tiếp theo, giọng  kinh hoàng đó  vang lên.
 
"Tiểu Trần, tắm ,  cần  kỳ lưng giúp ?"
 
Trần Hùng   đầu  thì thấy ông cụ đang  tủm tỉm  , một tay đang xắn tay áo bên .
 
Ông còn liếc  chỗ đó của Trần Hùng với vẻ chê bai: "Người trẻ tuổi,    nha."
 
"Ba... ba..." Trần Hùng sợ đến mức hai hàm răng va   lập cập, "Ba... đừng, đừng qua đây!!"
 
"Sợ gì chứ,   con     sẽ chăm sóc  thật  ? Con  tấm lòng hiếu thảo   vui lắm. Vừa ,  đến địa phủ báo danh, Diêm Vương gia   chờ đầu thai đông quá,  còn  xếp hàng cả trăm tám mươi năm nữa mới đến lượt. Trong thời gian , đành phiền con chăm sóc ."
 
Ông cụ  thì khách sáo, nhưng Trần Hùng  mà thấy rợn tóc gáy.
 
Trăm tám mươi năm? Chăm sóc?
 
"Con rể , đừng khách sáo với ,  đây,  kỳ lưng cho." Ông cụ xắn nốt tay áo còn  lên.
 
Ông  tủm tỉm đưa tay về phía cánh tay Trần Hùng. Trần Hùng chỉ cảm thấy ngay khoảnh khắc tiếp xúc, một luồng khí lạnh buốt xương lan khắp  .
 
"A!!!!"
 
Giây tiếp theo, Trần Hùng sợ hãi tông cửa chạy  ngoài, quần áo cũng  mặc, chạy biến  như một làn khói.
 
Cú bỏ chạy  của Trần Hùng lập tức khiến  trở thành  nổi tiếng, gây chấn động cả khu phố.
 
Một thời gian dài  đó   dám  khỏi nhà, hễ  ngoài là   gọi  là "Anh Trai Ở Truồng".
 
Kể từ đó, Trần Hùng  những  dám đến tìm Trương Vi nữa mà còn ngay trong đêm dọn nhà đến nơi khác. Sau  Trương Vi cũng  còn  tin tức gì về .
 
Chuyện , là  đó Trương Vi  phòng livestream kể cho   . Tuy     tiếc vì   chứng kiến cảnh thật, nhưng vẫn hô to "Làm  lắm".
 
Một ngày ba quẻ,  thành nhiệm vụ, Tô Nhiên dứt khoát tắt livestream.
 
Cô ăn sạch veo cả bàn thức ăn, cuối cùng còn dùng nước sốt tôm hùm để úp một gói mì ăn liền, lúc  mới hài lòng xoa bụng  ngủ trưa.
 
Ngủ một giấc  bữa ăn, sống lâu chín mươi chín tuổi.
 
Ở đầu dây bên , Lương Phái Phái  xem xong buổi livestream của Tô Nhiên.
 
Cô  im lặng.
 
Tô Mạt Mạt  thật sự tà ma đến  ?
 
Chẳng lẽ   cô  thoát khỏi tay bọn buôn    là trùng hợp?
 
Cô   cho  điều tra về Tô Mạt Mạt, nếu cô  thật sự  bản lĩnh thì   sống nghèo khổ như .