Nơi đây là một bãi tha ma, bình thường ít đến, đột nhiên mấy tới ông lão khỏi chút tò mò.
Ông lén lút trộm, rằng khác thấy , nhưng một mảnh vải che , ông vẫn hổ trốn .
Ông lão hai cái, nhanh nhận Dương Bằng.
Vẻ mặt tò mò trong nháy mắt biến thành u ám, ông giận dữ xoa tay mài nắm đấm, định xông đến đ.á.n.h Dương Bằng.
Vừa bước một bước, ông lão lùi về, hai tay che lấy bộ phận quan trọng, mặt đỏ bừng vì hổ.
Ấy chà, suýt thì quên đang mặc quần áo.
Trùng hợp đúng lúc , Tô Nhiên, Nguyên Thanh và Mao Tiểu Phàm cùng lúc sang.
Đến mang tai ông lão cũng đỏ bừng lên.
Trong lòng lẩm bẩm: “C.h.ế.t , c.h.ế.t , ba lẽ thấy chứ?”
Trời ạ, c.h.ế.t hơn một trăm năm mà vẫn thể mất mặt thế , đúng là hổ chui cả mộ.
Ông lão thẹn ngượng.
Tô Nhiên đầu , hiệu bằng mắt cho hai thầy trò, cả ba nơi khác, giả vờ như thấy gì.
Dương Bằng thấy tiếng của Tô Nhiên, khó hiểu hỏi: “Đại sư, ạ?”
“Không gì. Nếu việc gì thì bây giờ thể bắt đầu dời mộ .”
Dương Bằng vội vàng gật đầu đồng ý: “ , gọi tới ngay đây.”
Tô Nhiên lắc đầu, ngăn : “Không , thể gọi khác, do chính . Hơn nữa, thấy vị trí mộ mới cũng cần tìm xa, cứ dời đến bên cạnh mộ tổ nhà là , còn thể để tổ tiên nhà trông chừng giúp, thấy ?”
“Được, tất cả đều theo đại sư.” Dương Bằng liên tục gật đầu.
Lúc , đến lượt Nguyên Thanh tay, việc khác ông giỏi, chứ dời mộ xem phong thủy thế thì ông là sở trường.
“Chuyện bần đạo là rành nhất.” Nguyên Thanh tủm tỉm : “Sư phụ cứ nghỉ ngơi, chuyện tiếp theo cứ để con lo.”
Tô Nhiên ý kiến.
Mộ tổ nhà Dương Bằng cũng xa, bộ chừng hai mươi phút là đến.
Nguyên Thanh cùng qua đó để xem phong thủy chọn vị trí .
Dương Bằng cầm xẻng, hì hục đào hố bên cạnh mộ tổ. Anh việc nặng việc bẩn gì cũng từng qua, sức, chỉ hơn nửa tiếng là đào xong cái hố.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-267.html.]
Tiếp theo, Dương Bằng theo chỉ dẫn của Nguyên Thanh, dựng một cái lán bên cạnh ngôi mộ cô độc mưa xói, bày hương đèn cúng bái, đốt vàng mã, đó nhặt hài cốt , lau sạch từng khúc xương một, đặt chiếc quan tài mới mua.
Quan tài là hàng sẵn, giao tới lúc nãy.
Khi tất cả những việc , ông lão gốc cây nén tò mò, từ cây bước , dùng hai chiếc lá lớn che phần , đến bóng râm gần họ nhất để hóng chuyện.
Thấy Dương Bằng cẩn thận lau chùi hài cốt của , ông lão hài lòng gật gật đầu.
Mê Truyện Dịch
Ông một tay cầm lá cây, một tay cầm con gà cúng, ăn từng miếng lớn, ăn xem, cũng còn giận Dương Bằng nữa.
Đợi Dương Bằng lau sạch hài cốt, đậy nắp quan tài .
Tô Nhiên dán một đạo phù lên quan tài, liền thấy chiếc quan tài vốn cần mấy mới khiêng nổi tự động bay lên, bay về phía ngôi mộ mới.
Dương Bằng theo suốt đường, c.h.ế.t lặng chiếc quan tài hạ xuống hố mộ đào sẵn.
Anh ngây , miệng há to đến mức hồi lâu nên lời, trong lòng đặt Tô Nhiên ngang hàng với thần tiên.
Tô Nhiên gọi : “Được , đừng ngây đó nữa, lấp đất .”
Dương Bằng hồn, yên tâm hỏi: “Đại sư, đơn giản thôi ạ, cần nghi lễ gì ?”
Tô Nhiên liếc : “Nghi lễ nghi liếc gì chứ, dời mộ xong là còn gì?”
Dương Bằng: “…”
Thôi , đại sư thì .
“Vâng ạ.”
Đáp một tiếng, Dương Bằng vung xẻng bắt đầu lấp đất.
Sau khi di dời và chôn cất ngôi mộ cô độc xong xuôi, Dương Bằng mua nhiều quần áo vàng mã, hoa quả đồ ăn, cúng bái một lượt cả phần mộ tổ tiên nhà .
Lúc cúng bái tổ tiên, kể bộ đầu đuôi câu chuyện, cuối cùng còn thêm một câu, nhờ các cụ tổ tiên giúp chăm sóc vị lão gia cho .
Anh ông lão con cháu, nên nhờ tổ tiên nhà chăm nom thêm.
Chỉ là lời “chăm sóc” lọt tai các vị tổ tông mang một ý nghĩa khác.
Thế là, ông lão mặc quần áo mới một đám ông bà lão vây quanh dạy dỗ, ông lão tủi co rụt cổ , nước bọt b.ắ.n đầy mặt cũng dám lau.
Làm xong tất cả việc, trời tối hẳn.
Thấy Dương Bằng thu dọn đồ đạc chuẩn rời , đám ông lão bóng râm khoác vai bá cổ tiễn họ.