sợ hãi,  nghi ngờ bà   mưu sát .   dám ở cùng họ nữa,  viện một cái cớ  dọn  ngoài.”
 
Nói đến đây, cô ngừng  một chút, ký ức đau thương đó khiến cô nhớ  thôi cũng  thấy sợ.
 
“ cho dù   trốn   xa, t.a.i n.ạ.n vẫn xảy .
 
Một tuần , bố   với  là em trai   bạn gái, hai bên đều  hài lòng,  nhân dịp cuối tuần cả nhà  du lịch để vun đắp tình cảm, bảo  xin nghỉ phép mấy ngày  cùng.
 
  thể từ chối, đành đồng ý.
 
Nửa đường thì xảy  tai nạn, lúc đó tình hình  nghiêm trọng, cả nhà chúng  chỉ  xây xát nhẹ.
 
  ở ghế , chính giữa. Ngay lúc  là  cuối cùng chuẩn  xuống xe, họ  khóa cửa xe .”
Mê Truyện Dịch
 
Ngô Chiêu Đệ càng  càng đau lòng, vẻ mặt cũng ngày một thống khổ: “ liều mạng đập cửa sổ cầu xin họ mở cửa, nhưng  một ai để ý. Họ rõ ràng  thấy  ở trong xe, nhưng  nhẫn tâm  mặt , vờ như  thấy. Ngay cả bạn gái của em trai cũng giả vờ  ,  hề   trong xe lấy một .
 
Họ  bên ngoài làn đường khẩn cấp, hỏi han    ,    quan tâm đến an nguy của , thậm chí còn  nghĩ đến việc đặt biển báo cảnh báo.
 
Cứ thế trơ mắt   và cả chiếc xe  xe phía  tông lật.
 
  thể quên  ánh mắt của họ, lạnh lùng và vô tình đến thế, thậm chí còn  chút mong chờ.”
 
Ngô Chiêu Đệ nước mắt như mưa, cảm xúc cũng  phần mất kiểm soát, cô gào lên bằng giọng khản đặc:
 
“Không một ai trong  họ cứu  cả! Không một ai!!”
 
---
 
Nỗi đau và tủi hờn trong lòng hóa thành nước mắt,  thể kìm nén mà tuôn trào  hết.
 
Bao nhiêu năm qua, cô   bạn bè,   ai để giãi bày.
 
Đau thương, tủi nhục, bất lực và tan nát như một ngọn núi lớn đè nặng lên tim, khiến cô  thở nổi. Cô   chỉ một  tự lừa dối , lừa rằng cha  vẫn yêu thương , chỉ là  giỏi biểu đạt mà thôi.
 
Cho đến tận bây giờ, chính cô cũng  thể lừa dối   nữa.
 
Cha  cô, cha  ruột của cô.
 
Không hề yêu thương cô!!!
 
Ngô Chiêu Đệ  đến xé lòng.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-271.html.]
Tô Nhiên chỉ lặng lẽ  cô,  một lời an ủi.
 
Bởi vì cô  an ủi cũng vô dụng,  những khúc mắc trong lòng, chỉ khi tự  nghĩ thông suốt, buông bỏ  , mới  thể thật sự giải thoát.
 
Nghe câu chuyện của Ngô Chiêu Đệ, cơn phẫn nộ của cư dân mạng lập tức tăng vọt,   đồng loạt lên án cha  cô.
 
[Thiếu tiền thì tìm cách mà kiếm chứ, dùng cách hãm hại con gái để đổi lấy tiền thì độc ác quá ?]
 
[Thị vệ ? Chém đầu đôi cha  ch.ó má  !]
 
[Có lẽ  m.á.u lạnh hơn, cha   yêu  thì  cũng  thể  yêu cha , bạn bè cũng .]
 
[Cô ngốc ,   báo cảnh sát? Loại cha   còn giữ   gì, để chơi mạt chược ?]
 
[Ngoài đời   nhiều trường hợp như ,  hiểu nổi. Tình cảm nào cũng thế,  yêu thì rút lui, tự  sống cho    ?]
 
[Không  là do  sống quá vô tâm,  là quá hạnh phúc nữa,   thể nào hiểu  thứ tình cảm . Trên đời  ai thiếu ai mà  sống , chỉ    tiền mới thực sự c.h.ế.t thôi.]
 
…
 
Sau khi trút hết  ngoài, lòng Ngô Chiêu Đệ  nhẹ nhõm hơn nhiều, cảm xúc cũng dần  định .
 
Ngừng một lát, cô lau khô nước mắt   tiếp: “May mà  mạng lớn,  tài xế tông    bất chấp nguy hiểm, liều  cứu   khỏi chiếc xe đang bốc cháy.
 
Khi đưa đến bệnh viện, bác sĩ  vết thương ở chân của  khá nghiêm trọng,  phẫu thuật ngay lập tức, nếu  bỏ lỡ thời gian vàng thì  thể sẽ  cắt bỏ.
 
Cha  và em trai , họ  thoái thác    tiền chữa trị,  chịu ký  giấy phẫu thuật, lựa chọn từ bỏ.
 
Anh tài xế đưa  đến bệnh viện thấy chướng mắt,  bỏ tiền  trả viện phí giúp .  vì  lỡ mất thời gian điều trị  nhất, chân  của  chỉ  thể cắt bỏ…
 
Trong thời gian  viện,  em trai mà  thương yêu từ nhỏ đến lớn,  gì  nấy,  một  đến thăm . Bố   cũng chẳng thèm   lấy một , chỉ quan tâm xem  thể  bồi thường bao nhiêu tiền.
 
Không một ai quan tâm   đói ,  đau .
 
Chính là  tài xế đó, hễ  thời gian là  đến thăm , mang cơm cho .
 
Còn   nhất của ,   bằng một  xa lạ.
 
Đôi lúc  tự hỏi, tại  chứ,  cũng là con của họ mà?
 
Từ nhỏ đến lớn,  gì ngon cũng đều là của em trai,  chỉ ngửi mùi thôi cũng  ăn một cái tát. Em trai mặc quần áo, giày dép vài trăm đến cả nghìn tệ, còn  thì ? Hồi nhỏ mặc đồ cũ của họ hàng, lớn lên thì mặc  đồ em trai  cần nữa.