Livestream Đoán Mệnh: Tôi Giúp Cảnh Sát Phá Án - Chương 287

Cập nhật lúc: 2025-10-23 01:41:49
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong ảo ảnh, cả của Phùng Xương Bình là Phùng Khang, khi đẩy em trai khỏi phòng, chặn ở cửa ngăn cản gia đình đuổi theo.

 

Vì quanh năm buôn bán, để tiết kiệm tiền, nhiều việc nặng nhọc ông đều tự , nên cũng chút sức lực, gia đình nhất thời cũng g.i.ế.c ông.

 

hai tay khó địch bốn tay, đợi đến lúc Phùng Khang mệt lả, gã đàn ông chủ nhà nhân lúc ông để ý, c.h.é.m một nhát đứt lìa cánh tay ông, còn Phùng Khang cũng dùng một chiếc ghế đẩu đập đầu con trai của gã.

 

Thấy con trai đập đến đầu rơi m.á.u chảy, hai vợ chồng vội chạy tới đỡ nó, Phùng Khang nén cơn đau dữ dội, ôm lấy cánh tay đứt, lảo đảo chạy ngoài.

 

Bị thương nặng như , vốn dĩ ông thể trốn thoát, nào ngờ chạy đến cửa gặp Ngô Lão Nhị, cản , Phùng Khang thuận lợi chạy thoát.

 

Phùng Khang cũng là một đàn ông cứng rắn.

 

Sau khi trốn thoát, dựa chút kiến thức nửa vời về thảo dược, ông tự hái t.h.u.ố.c chữa thương, đường nghỉ, cứ thế ăn xin mà về đến nhà.

 

vết thương của ông quá nặng, về đến nhà gắng gượng nửa năm cũng qua đời.

 

Phùng Khang thương nặng như mà còn về , nhưng Phùng Xương Bình mãi thấy về, nhà đoán rằng ông mười phần thì hết chín phần là xảy chuyện.

 

Sau khi an táng Phùng Khang, con trai cả của Phùng Xương Bình quyết định tìm cha, sống thấy , c.h.ế.t thấy xác.

 

Trên đường , con cả gặp quan phủ phát hiện một t.h.i t.h.ể nam vô danh, thời gian tử vong quá lâu, khuôn mặt thối rữa thể nhận dạng, nhưng chiếc áo choàng mà t.h.i t.h.ể đó mặc, màu sắc và kiểu dáng giống hệt quần áo cha mặc lúc , cánh tay cũng một nốt ruồi.

 

Người con cả tưởng rằng đó chính là cha , bèn mang t.h.i t.h.ể đó về nhà.

 

 

Phùng Xương Bình thấy những cảnh , tức đến độ dậm chân bình bịch: “Đồ ngu, đồ ngu, sinh một đứa con trai ngu như chứ? Quần áo cùng màu thì đầy rẫy , thấy mày đường gọi là cha? Trên tay nốt ruồi, mày xem xem kích thước giống ? Tức c.h.ế.t !”

 

Nguyên Thanh trêu chọc ông : “Thảo nào ai đến tìm ông, con trai ông rước một kẻ giả mạo về, vứt ông ở đây mặc kệ .”

Mê Truyện Dịch

 

Nhìn Phùng Xương Bình đang tức sôi máu, Nguyên Thanh tiếp tục châm dầu lửa: “Thế nào, tức ? Có về đ.á.n.h cho thằng con trời đ.á.n.h một trận ? Có cần chúng đưa ông về nhà ?”

 

Phùng Xương Bình đang tức ách, nghĩ ngợi liền : “Có, về, cái thằng nhóc ngay cả cha ruột cũng nhận , đ.á.n.h nát m.ô.n.g nó mới .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-287.html.]

Nguyên Thanh tủm tỉm đưa tay : “Một vạn tệ.”

 

Vẻ mặt Phùng Xương Bình cứng đờ: “, tiền.”

 

Nguyên Thanh vẫn giữ nụ : “Không , để con trai ông, cháu trai ông, trả đều .”

Phùng Xương Bình suy nghĩ một lát nghiến răng : “Được, chúng về.”

 

Sau khi an táng xong hài cốt của nam quỷ , mấy đưa Phùng Xương Bình về nhà.

 

Gia đình ông bao nhiêu năm nay chuyển nhà, vẫn ở địa chỉ cũ, chỉ là căn nhà nhỏ ngày xưa biến thành một biệt thự ba tầng.

 

Bây giờ gia chủ của nhà họ Phùng là cháu trai của Phùng Xương Bình, Phùng Quốc Khánh.

 

Năm đó lúc Phùng Xương Bình gặp chuyện, mới hai tuổi, nhớ Phùng Xương Bình trông như thế nào, chuyện về ông nội cũng chỉ loáng thoáng.

 

Phùng Xương Bình Phùng Quốc Khánh tóc bạc trắng, vẻ mặt nghi ngờ kinh ngạc, trong ký ức, cháu trai ông bụ bẫm, vô cùng đáng yêu, chẳng hề giống với lão già râu bạc đầy nếp nhăn mặt chút nào.

 

“Đại sư, trông ông còn già hơn cả , thật sự là cháu trai ?”

 

Tô Nhiên liếc ông một cái: “Không cháu trai, là chắt trai. Hơn nữa lúc ông c.h.ế.t mới bao nhiêu tuổi, ông bây giờ ngoài bảy mươi , già hơn ông ?”

 

Phùng Xương Bình bĩu môi: “Cũng ha.”

 

Lão liền ho khan một tiếng: “Cô gái nhỏ, thấy cô nhầm thì , mộ của cụ cố nhà ở trong khu mộ tổ hơn trăm năm , cô môi đỏ răng trắng là giả thì nó là giả ?”

 

“Việc gì khó , sư phụ, cứ để ông tận mắt thấy cụ cố nhà chứ gì.” Nguyên Thanh phục với Tô Nhiên.

 

Phùng Quốc Khánh lời , vẻ mặt khinh bỉ và coi thường: “Tuy mặc đạo bào, nhưng giả thần giả quỷ là đúng .”

 

“Ông lừa ông, ông nội của ông thật sự đang ở đây.”

 

Tô Nhiên xong, lấy một lá Hiện Hình Phù dán lên Phùng Xương Bình.

 

Giây tiếp theo, Phùng Quốc Khánh thấy một lão già đột nhiên xuất hiện, sợ tới mức giật nảy , suýt nữa thì ngã khỏi ghế.

Loading...